C106: Tắt đèn đi (H nhẹ)

2.8K 134 11
                                    


Chơi đã rồi từ sáng tới tận tối mới về nhà, vậy mà lúc tắm rửa xong mặt bạn Gấu cứ buồn buồn kiểu muốn nói rồi thôi khiến chị không hiểu ra sao. Chờ bạn Gấu sấy tóc xong cho mình, chị hỏi "Gấu sao vậy? Sao nhìn buồn vậy?"

Kỳ Duyên nhìn cái điện thoại trong tay, rồi lại nhìn chị, chu miệng, nhăn nhăn mặt "Gấu... hôm trước có đăng ký Sao Nhập Ngũ... Người ta duyệt rồi, thư mời cũng gửi tới rồi..."

- Vậy thì phải vui mới đúng chứ, sao lại buồn?

- Mấy ngày nữa là có lệnh triệu tập... Đi tận một tuần lận á.

Chỉ cần nhiêu đó thôi là chị đủ hiểu rồi, hoá ra là sắp phải đi quay nên bữa nay mới kéo chị đi chơi nguyên cả một ngày cho đã.

- Vậy Gấu chuẩn bị đồ đạc hết chưa? Có gì còn thiếu không?

- Chưa chuẩn bị. - Kỳ Duyên lắc đầu, rầu rĩ nhào vào lòng chị "Một tuần không được thấy Bé, Gấu sống làm sao bây giờ?"

Chị bị câu này chọc đến, phì cười gõ đầu ai kia "Xạo xạo đi.", nói rồi đẩy bạn Gấu ngồi dậy "Email đâu, đưa đây coi coi, rồi lo mà soạn đồ dần là vừa."

Bạn Gấu lắc lắc đầu, giấu điện thoại ở sau lưng, nhìn chị bất mãn "Sao Gấu cảm thấy Bé cứ đang mong Gấu đi trống nhà trống cửa hả!"

Đối mặt với sự 'lên án' vô lý kia, chị có chút dở khóc dở cười "Bây giờ bạn Gấu muốn sao?"

- Muốn Bé... - Nói rồi liền nhào tới.

- Này? - Chị vội vàng ngồi dậy tránh ra, khiến cho Kỳ Duyên vồ hụt một cái, ai oán nhìn chị.

- Vồ vập thế hả? Muốn thì cũng phải từ từ chứ?

- Tắm rửa rồi, thơm tho rồi! - Nói còn giả vờ ngửi ngửi chính mình, chứng tỏ chính mình thơm ngào ngạt, chỉ chờ chị hưởng dụng thôi.

Minh Triệu liếc mắt khinh bỉ một cái, cái miệng này ngứa đòn quá. "Đi tắt đèn! Để đèn sáng trưng thế kia à? Tính quay video hay gì?"

Thấy chị đồng ý rồi, Kỳ Duyên hai mắt lập tức trở nên sáng rực, lon ton chạy đi tắt đèn, sau đó hai người ôm nhau lăn giường.

Hôn hôn sờ sờ một lúc, chị nhíu mày, đột nhiên đạp cô ra, ngồi dậy.

- Sao vậy? - Kỳ Duyên ngơ ngác.

Minh Triệu sắc mặt có chút khó xử, hơi chút quẫn bách trốn tránh ánh mắt Kỳ Duyên, "Không khí không đúng, không có hứng..."

- ...

Kỳ Duyên liếc nhìn một vòng phòng ngủ, sau đó thở dài một tiếng, đúng là hơi thiếu chút sắc tình. Nghĩ nghĩ, cô liền đẩy chị nằm xuống, mở tủ đầu giường lấy ra cái bịt mắt đem mắt chị che kín lại, lại tìm một lúc rút ra dây vải thắt lưng của một chiếc áo đầm, dứt khoát đè lấy tay chị cột lấy.

Biết Kỳ Duyên là đang chế tạo không khí, chị không hề giãy dụa, ngoan ngoan nâng tay để bạn Gấu trói lại.

Thị giác bị tước đoạt, người bản năng là sẽ căng thẳng, toàn bộ các giác quan khác cũng trở nên nhạy cảm hơn. Chị cảm thấy giường nhún xuống một chút, sau đó nhẹ lại, có lẽ là Kỳ Duyên đã đứng dậy đi đâu đó.

[TRIỆU DUYÊN][LONGFIC] NGHỀ NÀY KHÔNG DỄ LÀMOù les histoires vivent. Découvrez maintenant