Chương 49: Thích

13.5K 866 61
                                    

Tuy rằng đau lòng Lục Ngôn, nhưng đây là bữa cơm đêm giao thừa, đột nhiên nói đi, căn bản không tìm được lý do nào thích hợp. Khăng khăng đi, sẽ bị cho là không lễ phép quy củ, cha mẹ Cố cũng sẽ bị nói.

Cố Dương không thể làm gì khác hơn là nhẫn nhịn sốt ruột, tiếp tục ngồi ở đó, nói chuyện cùng trưởng bối.

Bây giờ quy định năm mới không được đốt pháo hoa, thiếu hương vị ngày tết, nhưng trong thành phố có khu vực gần sông tổ chức bắn pháo hoa.

Trên mặt sông, mấy tia sáng bắn thẳng lên trời, vài tiếng nổ vang giòn giã, từng đoá từng đoá tỏa ra giữa không trung, màu sắc rực rỡ, đốt sáng màn đêm, trong một khoảnh khắc còn sáng như ban ngày.

Cố Dương quay video ngắn, gửi cho Lục Ngôn.

"Lục tiên sinh, chúng mừng năm mới! [ Mèo con cuộn móng vuốt đi chúc tết. jpg] "

"Chúc anh mọi điều tốt đẹp, mỗi ngày vui vẻ!"

Gần như một giây sau, Lục Ngôn nhắn lại, "Dương Dương cũng năm mới vui vẻ, nhận lời chúc của em."

Cố Dương ngẩn ngơ, người bình thường cũng trả lời thế hả? Nhận lời chúc của em?

Tuy nhiên, bầu trời đêm liên tiếp vang lên tiếng pháo hoa, oành một tiếng, bốn phía rực rỡ. Tiếng trẻ con oa oa hoan hô, dời đi lực chú ý của cậu.

Trong Tết nguyên đán, phải đến thăm nhà bạn bè thân thích theo tập tục, gần như mỗi ngày đều ở bên ngoài, rất bận rộn.

Mãi đến tận mùng năm, mới hơi hơi nghỉ ngơi, Cố Dương và cha mẹ Cố cùng đi dạo phố, ăn cơm, đến gần tối làm nhân bánh rồi làm sủi cảo, sau đó bỏ vào nồi nấu, một nhà cùng nhau ăn một bữa.

Sau khi ăn xong, lúc Cố Dương xem TV, thỉnh thoảng cúi đầu nhìn điện thoại di động, mấy ngày nay, cậu cũng có nhắn tin với Lục Ngôn, có điều không biết có phải là ảo giác của cậu hay không, luôn cảm giác trong mỗi câu mỗi lời Lục Ngôn nói ra đều có vô cùng đáng thương, cuối năm, những người khác đều đoàn viên ăn tết, hắn vẫn còn vùi đầu khổ cực làm việc, tuỳ ý ăn chút gì đó cho qua bữa, có lúc thậm chí còn quên ăn cơm.

Cố Dương rất lo lắng, mẹ Cố để tâm, thấy cậu nhìn điện thoại di động mấy lần, hỏi: "Dương Dương đang nói chuyện với ai vậy? Bạn học hẹn con ra ngoài chơi à? Con đi đi, người trẻ tuổi nên ra ngoài chơi nhiều một chút, ở nhà mãi cũng chán."

Cố Dương lắc đầu, giải thích tình huống của Lục Ngôn.

Cha mẹ Cố vừa nghe, đều kinh ngạc, "Cha mẹ đã mất? Vậy một mình ăn tết thì quả thực... đứa nhỏ này cũng thật là, không nói với mẹ, cậu ấy giúp con nhiều như vậy, con phải đến thăm rồi chúc tết, chờ chút, mẹ đi gói chút sủi cảo, rồi mang tới."

Cố Dương thực sự muốn đi thăm Lục Ngôn, liền gật đầu, cất hộp sủi cảo vào trong ba lo, đón xe đi đến nhà Lục Ngôn.

Sau khi Cố Dương ra khỏi nhà, cha Cố cảm khái một câu, "Chỉ thấy sự thành công trầm ổn bên ngoài của Lục Ngôn, quả là không nghĩ tới, sống cũng không dễ dàng gì."

Mẹ Cố cũng nói: "Nói như vậy, hoàn cảnh cậu ta và Tiểu Dương cũng tương tự, cha mẹ ruột đều đã mất, có lẽ vì vậy, Lục Ngôn mới đối xử tốt với Tiểu Dương."

[ĐM- HOÀN] Đừng hòng ly hônNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ