Chương 75: Phỏng vấn

7K 525 124
                                    

Ngày hôm sau, là tiệc tri ân. Tất cả học sinh đều đến tham dự.

Trước đó, mọi người biết Cố Dương và Đào Tử An có điểm môn ngang ngửa nhau, đều là cử nhân khoa học tự nhiên.

Là học bá trong trường, ai nấy cũng mừng thay hai người.

Trong lớp, một đám vây nhau nói chuyện.

"Trâu bò! Vạn tuế! Lớp chúng ta có đến tận hai cử nhân!"

"Mẹ hỏi tôi tại sao quỳ chơi điện thoại."

"Tôi đau lòng quá, đều học như nhau, tại sao người ta cao hơn tôi mấy chục điểm, lẽ nào đại não của chúng ta cấu tạo khác nhau?"

"Vote đập đầu vào tường!"

"Hai đại học bá có thể dùng sổ tay của mình kiếm tiền, chắc chắn bán hết! Tôi là người đầu tiên mua bách khoa toàn thư cho em trai mình!"

Bọn họ học ở trường cấp ba trọng điểm trong thành phố, tỉ lệ đậu đại học cao tới tám mươi bảy phần trăm, đặc biệt là những học sinh mũi nhọn lớp 12, nhưng đối mặt với hai cử nhân Cố Dương và Đào Tử An, vẫn nghi ngờ bản thân không được thông minh, cảm thấy mình không xứng ở lớp trọng điểm, tâm lý vô cùng ngưỡng mộ.

Tiệc tri ân được tổ chức ở một nhà hàng gần trường.

Bọn học sinh ước định thời gian, lục tục đến đông đủ, hai cử nhân đương nhiên bị mọi người vây quanh chúc mừng, còn hỏi hai người định báo danh đại học nào.

"Này còn phải hỏi hả? Đương nhiên là Thanh Bắc rồi!"

"Đó còn phụ thuộc vào chuyên ngành, nhưng dù sao vẫn có thể chọn bất kỳ trường nào mà mình muốn."

"Lớn lên đẹp trai, đầu óc còn thông minh như vậy, ông trời thực sự quá thiên vị!"

"Đúng vậy, quả thực là vương giả! Tôi tuyên bố, từ hôm nay trở đi, tôi và Cố Dương, Đào Tử An chính là anh em cùng cha khác mẹ!"

Cố Dương bị vây khen, mặt hơi đỏ, cảm thấy mọi người quá mức khoa trương, cũng không biết nên đáp lại thế nào, tính cách hướng nội lại bộc phát, ngón tay chạm vào mặt một cái, bắt đầu luống cuống. Khác xa với cậu, Đào Tử An rất thản nhiên, dáng vẻ ta đây đệ nhất thiên hạ, còn rất muốn ăn đòn mà nói: "Đáng tiếc lúc tôi thi tốt nghiệp trung học bận quá, lý có câu đề chưa viết xong, nếu không thì đã thi tốt hơn rồi."

Lời này quá mức thiếu đòn, có điều đúng là y nộp bài từ sớm, có người cũng rất buồn bực, "Ngày đó ông vội đi làm à?"

Đào Tử An đàng hoàng trịnh trọng nói: "Cứu vớt thế giới."

Mọi người: "? ? ?"

Đương nhiên không tin, chỉ có điều tất cả mọi người đã quen với Đào Tử An trung nhị, ở chung lâu nên cảm thấy rất đáng yêu, còn phối hợp với y. Vào lúc này, bạn học đều dùng ánh mắt từ ái nhìn y, "Phải phải, ông nói gì cũng đúng."

Thực tế trong lòng đang dâng lên lo lắng -- An An trung nhị lên đại học bị bắt nạt thì làm sao bây giờ?

Cố Dương và mọi người nghĩ giống nhau, nhìn nhau truyền tin. Sau này ai học chung trường với Đào Tử An, nhất định phải che chở chăm sóc thật tốt cho An An.

[ĐM- HOÀN] Đừng hòng ly hônWhere stories live. Discover now