Chương 80: Bất ngờ

9.8K 546 44
                                    

Một nam sinh bị người khác nói cậu có khả năng mang thai, dù là ai cũng sẽ thấy chỉ đùa giỡn mà thôi, không coi là chuyện to tát. Đương nhiên Cố Dương cũng không ngoại lệ, nở nụ cười tiếp tục uống trà sữa, lười biếng ngáp một cái.

Đào Tử An nhìn ra cậu không coi là chuyện to tát, mím môi nghiêm túc nói: "Tôi không lừa ông, tôi nói thật."

Cố Dương gật đầu, qua loa nói: "Ừ, tôi tin ông mà."

Đào Tử An bất mãn mếu máo, há mồm muốn nói gì, Trang Húc tự nhiên giơ tay bưng kín miệng y, "Được rồi, đừng nói nữa."

Đào Tử An trừng mắt, cầm lấy tay anh muốn đẩy ra. Trang Húc cũng không thả, nhíu mày lạnh nhạt nói: "Sau này cậu bị đánh, tôi cũng sẽ không giúp."

Đào Tử An như bị thuyết phục, bĩu môi lầm bầm: "Bạn thân tôi sẽ không đánh tôi đâu, nhưng nói thật thì tại sao phải bị đánh, trên thế giới có ví dụ nam nhân mang thai mà..."

Ba người bọn họ đánh một trận game, có điều Đào Tử An không phải nói đùa, tầm mắt dán chặt vào bụng Cố Dương, soi Cố Dương đến từng chân lông. Trang Húc cũng hơi tức giận, cứ bẻ mặt Đào Tử An lại, lạnh giọng nói: "Tôi chết rồi hả?"

Đào Tử An chớp mắt hai lần, nghiêm túc đáp: "Anh không chết đâu, nhưng mà, anh không có gì đẹp đẽ để nhìn."

Nói xong, không khách khí vỗ vỗ tay Trang Húc, chê anh lắm chuyện, quay đầu nhìn về phía Cố Dương. Thái độ kia, hoàn toàn không phải đùa giỡn, cũng chính vì như vậy, càng khiến Trang Húc tức giận nghiến răng nghiến lợi.

Cố Dương nhìn hai người đấu khẩu, cảm thấy rất vui, không nhịn được nở nụ cười.

Xem thời gian không còn sớm, Cố Dương nói tạm biệt rồi tách ra, quay lại căn nhà gần trường học, đồ đạc dọn dẹp xem như xong xuôi, hai ngày nữa có thể bay đến Pháp.

Cậu co quắp trên ghế sô pha trong phòng khách, y như cá mắm phơi nắng. Tuy hai năm qua Cố Dương ở Thanh Bắc là nhân vật nổi tiếng, tất cả mọi người nói cậu thật ưu tú giỏi giang, nhưng đây đều là kết quả của sự nghiêm túc cố gắng của cậu, cậu rất tự giác, mặc dù từ cấp ba lên đến đây, cũng chưa bao giờ thư giãn thoải mái vui chơi. Không quan tâm vào lúc nào, người khác tiến bộ, nhưng bạn ham chơi, bạn sẽ bị lùi về phía sau.

Vinh dự Cố Dương có được đều phải đổ mồ hôi. Cậu sống lại, kinh nghiệm sống nhiều hơn người khác, trọng sinh cũng không phải thay đổi trí não, IQ vẫn giống nhau. Cố Dương xưa nay không biết mình thông minh đến đâu, chớ nói chi là cậu học trường đại học hàng đầu trong nước, có những người còn xuất chúng hơn cậu. Cho nên, cậu phải nỗ lực gấp hai, gấp ba lần người khác mới được.

Hiển nhiên, cuối cùng nỗ lực của cậu đã gặt được thành quả tốt.

Cố Dương xem tư liệu trường đại học mình sắp đến, xem một lúc, buồn ngủ ngáp một cái, nước mắt trào ra, giơ tay dụi dụi mắt, vốn định tỉnh táo hơn, kết quả dụi xong càng buồn ngủ.

Đầu hơi nghiêng nghiêng, cuối cùng vẫn không chịu nổi, bất tri bất giác nằm nhoài trên tay vịn ghế sô pha, nhắm mắt ngủ say, tư liệu cầm trong tay trượt xuống thảm trải sàn.

[ĐM- HOÀN] Đừng hòng ly hônNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ