Chương 14_Chidori phiên bản cung cấm

5.5K 768 110
                                    

"Chát!!"

"Móa!! Sao mày ngu dữ vậy, puppy!!? Có cái từ Ái mà ghi sai cả chục lần vậy hả!!?"

Baji Keisuke bị cho một vả nằm lăn đùng ra sàn, bên ngoài ôm má nội tâm gào thét điên cuồng. Ai đó mau báo công an đi, ở đây có cô giáo bạo hành trẻ em!

Chidori gõ cây thước vào lòng bàn tay, mặt hầm hầm sát khí từ trên nhìn xuống, "Đứng dậy, kể từ bây giờ mày mà còn viết sai nữa, tao sẽ đánh tay mày!"

Baji ngước mắt nhìn cây thước 50 centimet trong tay Chidori, cảm thấy uy lực của nó chắc chắn không nhỏ, nó mà gõ vào tay hắn thì hắn chỉ còn nước biến thành đậu phụ nát. Baji bò lồm cộm ngồi lên ghế, tay run run cầm bút, trán nổi gân xanh nhẫn nại viết từng chữ. Tại sao mấy cái chữ này là nhiều nét như thế này chứ, làm quái nào hắn nhớ nó được!?

Chidori ngồi xuống ghế, chống cằm nhìn cậu bạn viết bài, cố gắng lắm mới không trút ra một tiếng thở dài chán nản. Tên này cũng không hẳn là hết hi vọng, chỉ là từ nhỏ đến giờ chưa từng một lần nghiêm túc học bài cho nên mới mất căn bản trầm trọng thế này. Lỡ đã nhận lời dạy kèm cho tên này rồi nên nó phải thật nghiêm túc mới được.

"Mày viết chữ như chicken bới vậy, puppy!"

"Đừng có sủa tiếng anh với tao, đấm mày giờ!"

Chidori ghé sát tới, ngón tay chỉ xuống trang giấy, "Thử luyện từng nét đi. Viết từng nét một thôi, tay mày cứng quá nên chữ cũng nguệch ngoạc như giun lãi rồi này."

"Hừ, tay này trước đây chỉ để đánh đấm, không phải để viết chữ!" Baji hậm hực, ngước lên còn muốn nói gì liền nhận ra khoảng cách hai đứa gần đến nỗi chóp mũi muốn đụng vào nhau. Hắn giật bắn mình, theo phản xạ liền giơ nắm đấm vào mặt Chidori, quát ầm lên, "Móa!! Cái gì mà sát rạt vậy con mắm này!!? Làm bố mày giật mình!!"

Chidori tự nhiên bị ăn một đấm ngã lăn xuống sàn, mặt âm u im lặng không nói gì. Nó từ từ bò dậy, tay ôm má, trừng mắt nhìn Baji như kẻ tội đồ đáng chết, "Tiện tì, ngươi dám đánh bổn cung?"

Baji xanh mặt, lùi lại mấy bước, "Từ từ, cho tao xin lỗi, tao không cố ý—"

"Xin lỗi thì có ích gì, bây giờ có cả trăm cái đầu cũng không thể cứu mạng ngươi được đâu, tên mưu phản!" Chidori nắm thước kẻ để sát ngay hông, hai chân rộng hơn vai, thủ thế võ sĩ samurai chuẩn bị rút kiểm, sát khí từ ánh mắt bắn ra như tia điện, "Chết đi!!!"

"Gah—!!!"

"Mấy đứa, học hành như thế nào rồi? Có muốn ăn trái cây không để cô đem lên cho~"

"Bạn Baji, chữ này bạn viết sai rồi nè, bạn mau viết lại đi." Chidori mỉm cười hiền hòa như ngỡ hoa về.

"Ha ha ha, để tớ sửa lại, ha ha." Baji miệng cười nhưng chân bị giẫm đến đau điếng, khóc không ra tiếng.

Chidori mặt cười quay sang nhìn mẹ Baji, "Cảm ơn cô ạ, nhưng bây giờ chúng cháu đang rất tập trung. Lát học xong sẽ ăn sau ạ."

"Ôi trời, vậy sao? Lỗi của cô rồi, đừng cố sức quá nhé."

"Dạ."

Cánh cửa đóng lại, tĩnh lặng trở lại với căn phòng. Baji còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm, cổ áo đã bị tóm lấy, trước mặt là một Chidori cười ác tới đáng sợ cùng với cây thước dài 50 centimet.

[Tokyo Revengers] [Hoàn] Khi Não Tàn Cứu Vớt Thế GiớiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ