Chương 51_Bất đồng

3.6K 626 60
                                    

"Mày còn định như vậy đến bao giờ? Ít nhất thì cũng ăn cái gì đi chứ."

Izana nhíu mày, ánh mắt tràn đầy kiên nhẫn hướng đến con sâu đầu xám đang chui rúc ở góc tường. Gã thề là tiếng bụng réo của nó phiền phức bỏ mẹ, chẳng thua kém gì đám ve sầu chết tiệt khi vào hè đâu. Chidori không đáp lại, cũng không có lấy một hành động nào, điều đó càng đẩy sự kiên nhẫn của Izana đến giới hạn. Gã nhíu mày, bàn tay siết chặt lấy cây đũa gỗ, thoáng chốc liền bẻ nó ra làm hai.

"Chidori, đừng để tao phải nhắc lần hai. Đứng dậy rồi tới đây ăn cho tao."

Vẫn không có tiếng đáp, Izana nghiến răng, sự phẫn nộ đã đạt đến đỉnh điểm. Gã cầm lấy ly mì nóng hổi trên bàn rồi ném về phía tường, gần sát ngay bên cạnh nó. Nước sôi văng ra, ướt hết cả sàn, dính lấy một góc nệm trắng tinh, thế nhưng Chidori vẫn không hề có bất kì động tĩnh gì, cơ thể cứ như con giun bị người ta động tới co tròn lại, tiếp tục chơi trò câm lặng.

Izana tức giận đùng đùng, nắm lấy cổ áo của Chidori mà thô bạo lôi nó ra ngoài: "Mẹ nó!! Rồi mày định bỏ đói chính mình rồi chết theo ông già đó à!?"

Lỗ tai Chidori khẽ động, Izana có thể nhận ra mấy tia dao động ẩn dưới đôi mắt màu đáy biển âm u của nó, nhưng điều đó chỉ khiến cho gã bất lương cảm thấy tức giận hơn mà thôi. Bởi vì cái cách mà nó im lặng quay đầu đi thay vì quát tháo ầm ĩ như bình thường cứ như là đang ngầm đồng ý với câu nói đầy chế giễu của gã vậy. Izana nghiến răng, gã muốn đấm thật mạnh vào mặt nó, cũng như giẫm nát cái suy nghĩ chết tiệt trong đầu của nó.

"Bốp!!"

Và gã làm vậy thật.

"Đồ ngu!! Dù mày có làm gì thì cũng không thể thay đổi được việc ông già đó đã bỏ rơi mày đâu!! Nếu mày muốn chết rúc tại cái xó xỉnh này thì cứ việc!! Tao đéo quan tâm nữa!!"

"Rầm!"

Izana ghét bỏ ném Chidori xuống sàn, sau đó bực dọc bước ra ngoài, mặc cho con bé đó muốn làm gì thì làm. Thế nhưng gã còn chưa đi được bao xa, phía sau lưng đã nghe thấy tiếng rống đầy tức giận của Chidori, bản thân sau đó liền bị nó cho một cước văng xa ba mét. Izana nằm úp mặt trên đất, lưng lãnh cước cứ như bị gãy ra làm hai, bắt đầu đau nhức không thôi. Gã còn chưa kịp mở miệng nói thêm điều gì thì cả người đã bị lật lại, con bé ngu ngốc kia thế mà dám ngồi lên người hắn, với biểu tình tràn đầy phẫn uất liên tục đánh vào mặt hắn.

"Đồ điên! Izana là đồ điên bạc đầu hói trán!! Cái đồ miệng thối chết tiệt!! Mau xúc miệng một trăm lần bằng yaourt đá cho tao!!"

"Mày nói ai chết hả thằng khốn!? Bố tao còn chưa chết!! Ông ấy đã nói bản thân sẽ sống thọ trăm tuổi hơn cả mày luôn đấy thằng khốn!! Cái đồ chết tiệt nhà mày—!!"

"Bố tao chỉ là đang ngủ ngáy thôi!! Ông ấy làm việc mệt mỏi nên muốn nghỉ ngơi một chút!! Mày lấy tư cách gì mà dám nói ông  ấy bỏ rơi tao hả cái thằng đầu bạc hói trán này!?"

Izana nằm yên chịu trận, ừ thì gã thừa nhận bản thân cũng thấy có chút đau đấy, người có chút éc mà đánh đấm của đau phết, thế nhưng nhiêu đó vẫn chưa đủ để gã chịu thua đâu. Izana chặn lấy hai tay của Chidori, lợi dụng chút thời gian ngắn ngủi này mà quát lại:

[Tokyo Revengers] [Hoàn] Khi Não Tàn Cứu Vớt Thế GiớiDonde viven las historias. Descúbrelo ahora