Chương 49_Sai lầm

3.3K 622 64
                                    

"38°C. Mày bị sốt rồi đấy, Chidori." Izana tay cầm nhiệt kế thản nhiên thông báo tin xấu với con bé ngồi đối diện.

Chidori sốc đến mức á khẩu, nó không nghĩ bản thân tự dưng lại đổ bệnh như thế này, lại còn vào ngày hôm nay nữa chứ. Thế giới quả nhiên là biết cách trêu người quá mà. Nó vùng dậy, mắt nhìn đến chiếc đồng hồ đặt trên bàn, bây giờ đã gần 11 giờ tối rồi. Thời điểm Baji và Kazutora đột nhập vào tiệm sửa xe của Shinichiro là 3 giờ rạng sáng hôm sau, nếu nó không xuất phát đến nơi xảy ra tai nạn kịp thì làm sao có thể ngăn cản cái chết của Shinichiro được chứ.

"Tao không sao! Tao rất khỏe! Sốt gì chứ! Nên nhớ tao là siêu nhân mì chua cay lợi hại nhất quả đất này đấy! Ba cái con vi khuẩn vi rút làm sao đọ được tao!"

Izana mặt lạnh như băng: "Đứng cho vững trước đi rồi muốn nói gì thì nói, người như que tăm mà lợi với chả nếu."

Chidori run rẩy, tay cầm chai thuần thục rót nước vào cốc, mắt tự tin nhắm lại cười cợt: "Nhìn đi. Không cần mở mắt tao cũng có thể rót nước như người thường."

"..." Izana câm lặng nhìn nó đổ nước đầy ra sàn nhà, tự nhiên lại ngứa tay muốn đấm ai đó thật mạnh vào mặt...

"Mày chẳng lẽ vẫn không tin sao? Thật là hết cách, để tao chứng minh cho mày thấy." Chidori nhếch mép, sau đó đột nhiên nhảy lên người Izana, hai tay mân mê ôm ấp.

"..."

"Nhìn đi, dù cho có bị sốt thì tao vẫn có thể chuẩn xác nhổ hết tóc bạc cho mày. Thấy tao ghê không Izana?"

Izana nhìn mấy sợi tóc trong lòng bàn tay Chidori, da đầu đã bắt đầu tê rần, nội tâm dậy sóng không yên. Gã chống tay ngồi dậy, tay còn lại đặt lên đỉnh đầu nó, gương mặt quỷ sát từ từ nở một nụ cười lạnh như băng:

"Giờ mày muốn tự đi ngủ, hay là muốn tao cho một vé đi thẳng vào giấc mơ hả Chidori?"

"..." Dạ thôi để em đắp mền đi ngủ ạ.

Chidori ngoan ngoãn cuộn mình trong chăn, ánh mắt có chút bồn chồn hướng lên trần nhà, sau đó lại lén lút nhìn qua thiếu niên tóc trắng đang ngồi bên cạnh nệm mình. Tên này, đừng nói là muốn thức qua đêm canh chừng nó đấy nhé? Vậy thì còn làm ăn được gì nữa!? Không được, nó phải mau tìm cách trốn thôi-

"Nằm yên đó đi, mày mà bày trò gì thì đừng trách tao lấy dây thừng quấn mày lại đấy." Izana từ tốn nói, lấy khăn nhúng nước rồi vắt khô, sau đó ném cái bép vào mặt nó.

"..." Bị sốt nhưng vẫn phải chịu trận, Chidori vô pháp kháng cự.

"Mày cũng đi ngủ đi, Izana. Không cần lo cho tao, nghỉ đến sáng mai là khỏe lại liền ấy mà."

"...Nói nhiều, nhắm mắt ngủ đi."

Izana chống cằm, tuy bề ngoài điềm tĩnh như thế thôi chứ trong lòng gã cũng đang bồn chồn không yên rồi. Gã có bao giờ chăm sóc người bệnh bao giờ đâu, lại càng không nghĩ tới cái con bé não ngắn kia sẽ có một ngày lâm bệnh như thế này. Chẳng phải người ta thường nói kẻ ngốc không thể cảm lạnh sao?

"Có nên gọi cho ông già không nhỉ..."

Izana cầm điện thoại lên, do dự một lúc mới quyết định bấm số, nhấn nút gọi. Mất khá lâu để bên kia bắt máy, nhưng thay vì giọng nói lười nhác đáng đánh của Ryutaro, người bắt máy Izana lại là một người khác.

[Tokyo Revengers] [Hoàn] Khi Não Tàn Cứu Vớt Thế GiớiWhere stories live. Discover now