Chương 73_Bảo vệ và Tương lai

3.1K 584 77
                                    

"Con về rồi."

Baji ủ rũ đi vào nhà, cẩn trọng từng bước nhỏ nhẹ để không đánh thức mẹ của mình. Chỉ là hắn không ngờ rằng nhà bếp bây giờ vẫn còn đang sáng đèn, và mẹ của hắn thì đang nằm trên bàn vì ngủ quên trong khi chờ con trai của mình về. Baji đứng thẫn người, chầm chậm bước tới, cởi áo khoác trên người ra rồi đắp lên vai mẹ của mình.

"A, Keisuke? Con về rồi sao?"

Mẹ Baji chống tay ngồi dậy, đôi mắt lờ mờ nhìn cậu con trai đang im lặng không nói gì.

"Ha ha, trễ rồi không thấy con về nên mẹ mới ngồi đây đợi. Ai ngờ lại ngủ quên mất."

"Trời lạnh rồi. Mẹ vào phòng ngủ đi." Baji nói, dán mắt xuống sàn nhà, một chút cũng không dám đối mặt với mẹ mình.

"Con có đói không? Mẹ hâm lại đồ ăn cho con nhé?" Người mẹ có chút vội vã định chạy đến gian bếp, nhưng cánh tay gầy gò của bà đã bị cậu con trai níu lại.

"Không cần đâu. Con không đói."

Baji lắc đầu, sau đó buông tay rồi quay lưng đi vào phòng.

"Ngủ ngon."

"À, ừ... Con ngủ ngon."

"A! Mà khoan đã Keisuke! Trong phòng của con có-"

Baji nào nghe thấy tiếng gọi hốt hoảng của mẹ, giữ tâm trạng mệt mỏi cả một ngày trời mà đẩy cửa bước vào phòng. Hắn nhắm mắt nhắm mũi nhảy lên giường, cứ như vậy mà định đi ngủ luôn thì bên cạnh đột nhiên có cái gì đó cử động, Baji còn định hé mắt nhìn thử thì từ đâu một nắm đấm nhỏ phóng tới, đánh bay hắn ra khỏi giường.

"Siêu nhân mì ly-Biến hình!!"

"Cái đ-!!"

Baji ôm lấy một bên má đỏ tấy, trợn mắt nhìn cái vật thể đang chiếm cả cái giường của mình mà không khỏi kinh sợ.

"Định mệnh!? Cái đéo gì thế này!? Con mắm thiểu năng này đang làm gì ở đây vậy!!?"

Mẹ Baji lúc này mới chạy vào, thấy con trai ngồi ngơ ngác trên sàn cũng chỉ đỡ trán thở dài: "Khi nãy Chidori có đến tìm con, nhưng mà không gặp được nên mới ở đây đợi. Vì chờ lâu quá nên con bé ngủ quên, cho nên mẹ mới bảo nó vào phòng con ngủ tạm."

Baji tức đến đỏ mặt, ngồi phắt dậy, không cam tâm chỉ tay về phía con lợn đang ngáy khò khò trên giường mình mà quát lớn:

"Sao mẹ có thể tự tiện cho nó vào phòng con như vậy chứ!!? Nó là con gái đấy!! Cũng phải có ý tứ chứ!!?"

"Suỵt! Bé giọng thôi! Con làm Chidori tỉnh thì sao?" Mẹ Baji cáu gắt.

Baji điên tiết: "Như thế càng tốt chứ sao!!? Tự nhiên lại ngủ trên giường của con!! Rồi con ngủ đâu!? Mẹ không thấy vô lý-Úi!"

Mẹ Baji trừng mắt, một tay bóp miệng con trai của mình lại, khuôn mặt hiền lành bỗng chốc hóa thành bà la sát đe dọa:

"Mẹ nói con nhỏ tiếng! Có biết Chidori vì một thằng lêu lỏng như con mà vất vả thế nào không hả?"

"Mẹ không cần biết con ngủ ở đâu, nhưng nếu dám làm Chidori tỉnh dậy hoặc con bé bị rớt một cọng lông thôi thì lo mà chuẩn bị tinh thần nói tạm biệt cái mái tóc dài sunsilk của con đi, nghe chưa!?"

[Tokyo Revengers] [Hoàn] Khi Não Tàn Cứu Vớt Thế GiớiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ