Chương 107_Chưa bao giờ là muộn cho một lời xin lỗi

2.8K 541 33
                                    

"Chidori!! Trời ơi cháu vàng cháu bạc của ông!! Là thằng nào làm cháu ra nông nỗi này hả!? Nói đi ông ngoại xử tụi nó cho con!!"

Ông ngoại Akihito ôm chầm lấy Chidori vào lòng, lệ như thác ào ào chảy ra không ngừng được. Cháu vàng cháu bạc mới bị tai nạn xong đã bị người ta bắt cóc, mặt mũi đều bầm dập đầy máu thế này không xót mới lại. Chidori cũng rất nhiệt tình đáp lại cái ôm của ông ngoại, được bảo kê liền hùng hồn chỉ tay về mấy đứa bất lương đang bị cảnh sát hốt đi, biểu tình tràn đầy uất ức nói:

"Là bọn chúng đó ông! Tụi nó trói con rồi bỏ đói con nữa! Ông phải trả thù cho con nha ông!"

Thanh niên vừa trở về với ba hủ mì ly, bốn ly yaourt đá, năm cây xúc xích, sáu quả trứng, một cái đùi gà chiên và mì xào hải sản: "Excuse me???"

Akihito gật đầu, ánh mắt lập tức trở nên nghiêm khắc, hướng mắt đến mấy chú cảnh sát đang áp chế từng tên bất lương lôi lên xe, hùng hồn cất cao giọng: "Còng tụi nó đem về đồn hết cho tôi! Tuyệt đối không được để thằng nào tẩu thoát hết!"

"Tuân lệnh!"

Chidori vội kéo tay ông, nói nhỏ: "Chỉ bắt mấy đứa áo đỏ chót như tương ớt thôi nha ông. Mấy đứa áo đen phe ta."

Akihito cũng rất biết chiều cháu gái, gật đầu, tay ra dấu ok như đã hiểu.

Kazutora đứng từ xa nhìn một tay ông ngoại quyền lực của Chidori một mình chỉ huy đội quân cảnh sát làm việc, trên trán không nhịn được mà rỉ xuống mấy giọt mồ hôi, mấp mấy hỏi nhỏ mấy thằng bạn đứng bên cạnh.

"Tao biết nhà ngoại Chidori làm to rồi, nhưng không nghĩ là to đến mức này..."

Draken chỉ biết cười nhạt: "Ông ngoại nó là cựu Tổng thanh tra bậc 1 sở cảnh sát Tokyo đấy, võ công cao cường, không ngán bố con nhà nào đâu"

Baji mắt cá chết: "Nhà ngoại Chidori vốn có truyền thống làm cảnh sát rồi, nhà nó ai cũng có phần trong lực lượng cảnh sát hết đấy."

Mikey vỗ vai Kazutora: "Phải nói là mày may lắm đấy Kazutora. Lần đó mà không có Chidori nói giúp chắc mày giờ đang ở trong tù húp cháo rồi."

Kazutora: "..." ổn't.

"Kaku-chan!! Cố lên!! Mày nhất định không được chết đấy!!"

Ở bên kia, Kakuchou được đội cứu hộ sơ cứu gấp rồi bưng vào trong xe cấp cứu. Takemichi thì chạy theo phía sau cầu mong thằng bạn thuở nhỏ của mình sẽ không có mệnh hệ gì. Chidori đứng gần đó cũng chợt nhớ ra thứ gì quan trọng, nhón chân nhìn đông nhìn tây tìm người, vừa vặn thấy được Izana đang bị đẩy vào xe cảnh sát liền lật đật chạy tới, kéo tay gã lại.

"Xin lỗi chú cảnh sát nhưng có thể đến bắt tên này sau được không ạ?"

"Hả? Có vấn đề gì sao cháu?" Viên cảnh sát hơi do dự hỏi.

Chidori giữ chặt bàn tay Izana, gật đầu: "Có chuyện rất quan trọng, liên quan đến vận mệnh của thế giới đó ạ!"

"V-vậy à?"

Chidori cất cao giọng chắc nịch, mắt long lanh năn nỉ: "Cháu hứa với chú sau khi giải quyết xong cháu sẽ đóng gói tên này cẩn thận rồi gửi thẳng đến chỗ chú luôn! Vì thế nên xin hãy cho phép cháu đi ạ!"

[Tokyo Revengers] [Hoàn] Khi Não Tàn Cứu Vớt Thế GiớiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ