Chương 90_Giáng Sinh là phải ăn lẩu thịt bò

3.1K 501 37
                                    

Ngày 25 tháng 12, Giáng Sinh đã đến rồi, khác với niềm hân hoan và vui sướng của mọi người thì trái lại hôm nay lại là ngày mà Chidori cảm thấy buồn chán và căm ghét nhất trong năm.

Vì khi nhìn thấy mấy đứa trẻ trong bệnh viện nô đùa bên cây thông noel đặt ở sảnh rồi quấn quít bên gia đình của chúng, Chidori lại nhớ đến cái năm Giáng Sinh nó phải trải qua cùng với người mẹ yếu ớt đang hấp hối bên giường bệnh.

Và giờ nó cũng như vậy, chỉ có một mình.

"A, ghét quá đi thôi—"

"Cạch!!"

"Chichin!! Bọn tao tới chơi nè!!"

"Xin lỗi vì đã làm phiền nhé~"

Chidori ngẩng đầu, tròn mắt nhìn hai tên đầu vàng thản nhiên mở toang cửa phòng bệnh rồi bước vào như ngôi nhà thứ hai của mình. Nó gãi gãi đầu, đánh mắt tới bố mình đến nằm trên giường một cái rồi đứng dậy, phóng tới đớp lấy ly yaourt đá mà Mikey đang cầm trên tay, biểu tình ngạc nhiên hỏi:

"Tụi mày làm gì ở đây? Giáng Sinh không ở nhà với gia đình à?"

Draken đặt túi đồ ăn xuống bàn, sau đó trước con mắt kinh ngạc của Chidori mà khiêng hẳn một cái bàn sưởi Nhật vào phòng, đặt ngay bên cạnh cửa sổ, nhe răng cười với nó:

"Tao với Mikey đã quyết định năm nay sẽ ăn Giáng Sinh với mày rồi. Mày mau chuẩn bị đi, chúng ta sẽ ăn sukiyaki!"

"Su, Sukiyaki!!? Sẽ có thịt bò đúng không!? Là thịt bò đúng không!?"

Chidori hào hứng nhảy cẫng lên, vừa nghe đến lẩu liền nhễ nhại nước miếng, ánh mắt thèm thuồng đến cái túi đầy ắp đồ ăn trên bàn. Mikey bên cạnh mắt cũng lấp lánh không kém, vỗ vai nó, bật ngón cái:

"Mày khỏi lo Chichin, thịt bò chất lượng mua bằng tiền túi của Kenchin đó."

"Wa!! Thịt bò vạn tuế!! Sukiyaki vạn tuế!! Yaourt đá vạn tuế!!"

"Vạn tuế vạn tuế!!"

Draken co rút khóe mắt nhìn hai đứa ngốc đang giơ tay hoan hô ở đằng đó, trán không nhịn được nảy lên mấy cái gân xanh.

--- Ít nhất bọn bây cũng phải biết ơn tao thay vì mấy cái thứ được mua bằng tiền của tao chứ hai cái đứa nhóc này!!

"Ủa mà có chỉ có hai đứa thôi hả? Ema không đi chung sao?" Chidori ngó ngang ngó dọc hỏi.

"Ema khi nãy gặp Hina-chan ở đền nên ở lại nói chuyện với nhau rồi. Lát xong sẽ gọi tao đến đón." Draken đảm đang mặc tạp dề đáp lại.

Chidori dường như bắt được tín hiệu gì, mắt cá chết nhìn anh: "A ha phát hiện Giraken để ý Ema-chan đúng không? Tao biết rồi nha!"

Mikey tò mò ngó qua: "Sao mày biết Chichin?"

"Thì, ánh mắt của người biết yêu nó khác người bình thường lắm. Tao đã gặp qua nhiều rồi nên không ai rành bằng tao đâu!" Chidori tự tin hất cằm vỗ ngực.

Mikey bất ngờ: "Hể, vậy là mày đã từng gặp rồi sao?"

Chidori thành thật gật đầu: "Ừ, mỗi khi tao nhìn vào gương và nghĩ về mì ly và yaourt đá tao đều thấy một người con gái dễ thương đang chìm đắm trong tình yêu mãnh liệt!"

[Tokyo Revengers] [Hoàn] Khi Não Tàn Cứu Vớt Thế GiớiWhere stories live. Discover now