Chương 107

5.1K 180 10
                                    

Nửa năm sau.

Gió biển lạnh lẽo thê lương từ biển rộng thổi lại đây, mỗi một ngọn gió như một con dao, chỉ cần thổi quét trên cơ thể liền có thể khiến da thịt máu chảy đầm đìa.

Không trung trắng xóa, một loại trắng đến lạnh run. Hoặc có lẽ là bởi vì thời tiết quá mức rét lạnh, toàn bộ không khí bờ biển đều ngưng trệ. Gần bãi biển trong hải vực 3km đã hoàn toàn kết băng, mấy trăm mét trong cùng thậm chí kết thành khối băng thật dày, không có một chút dòng nước lưu động.

Nhưng bây giờ, đã có hơn mười thú biến dị khổng lồ màu đen một con lại một con lên bờ, từ phía trước nhất hai thú biến dị phá lệ thật lớn cầm đầu, dẫm trên mặt băng giống như sắp vỡ vụn kia, từng bước một đi tới nơi trước 100m cách bãi biển, dừng lại.

Loại gió lạnh gào thét này, cho dù là tiến hóa giả giá trị dị năng đạt tới hơn 1000 cũng sẽ cảm giác rét lạnh.

Thời gian đã qua nửa năm, nửa năm trước những năm tháng chiến đấu đẫm máu, trên tấm lưng vốn là phẳng phiu của thanh niên lại có một thanh bảo kiếm sắc bén, cho dù có vỏ kiếm che lại, cũng không thể che đậy hết cái loại khí thế sắc bén đó.

Phía sau cậu ta là gần trăm tiến hóa giả, mỗi người toàn thân đều tản ra khí tức nguy hiểm xốc vác, đề phòng nhìn những thú biến dị lên bờ. Trong tay một đội tiên phong hai mươi người, đều mang một khẩu A-4 thật dài, võ trang thiết bị như vậy cho dù là một biến dị thể cấp S, cũng có khả năng tạo thành vết thương trí mệnh.

Trên mặt Cá voi hổ biến dị xấu xí dữ tợn còn vắt ngang vết sẹo thật dài kia, trên đó đầy máu thịt không có cách nào khép lại, có điều không còn đổ máu, nhưng vẫn không thể dựa vào năng lực khôi phục cường đại mà chữa khỏi.

Cá voi hổ cúi đầu, nhìn về phía nhân loại nhỏ bé.

Cảnh Hạ chậm rãi ngẩng đầu, không kiêu ngạo không siểm nịnh nhìn cự thú kia lớn hơn mình gấp mấy trăm lần, trong mắt không có một tia sợ hãi, trấn tĩnh thản nhiên.

Hai người liền như thế nhìn nhau hồi lâu, rốt cục vẫn là Cá voi hổ mở miệng trước: "Nhân loại, khu B đã triệt để bị đóng băng. Điều kiện lúc trước của các ngươi bọn tao đáp ứng, bắt đầu hợp tác đi."

Cảnh Hạ không hề sợ hãi nhìn mãnh thú đáng sợ kia, nghĩa chính ngôn từ: "Thực xin lỗi, đó là hiệp nghị nửa tháng trước. Từ hôm nay trở đi, hiệp định của chúng ta điều chỉnh lại. Tụi bây phải bắt lấy đám thú biến dị cấp thấp kia mười ngày trước tàn sát bừa bãi tại bán đảo giao đông, mà còn phải cam đoan vùng khu vực duyên hải Hoa Hạ..."

"Không cần được một tấc lại muốn tiến một thước, nhân loại!" Thanh âm rống giận của Conger biến dị cuồn cuộn nổi lên chấn đắc không khí phát run: "Thực lực chúng nó dẫn dắt thủ hạ không thể yếu hơn so với chúng tao, các ngươi có vài thứ vũ khí kia, chúng nó căn bản không có khả năng là đối thủ của các ngươi."

Cảnh Hạ sắc mặt lạnh: "Chúng tao muốn tụi nó chết."

"Ngươi!" Conger phẫn nộ đập đuôi dài, nó vỗ vào tầng băng, mặt băng liền giống như thủy tinh vỡ vụn, khe nứt hướng bốn phía lan tràn.

[Đam mỹ] Mạt Thế Trọng Sinh Chi Tạc Băng - Mạc Thần Hoan [Hoàn]Where stories live. Discover now