Phiên ngoại 2: Quy khứ lai hề

2.8K 80 68
                                    

Năm tháng như nước róc rách.

Thái Tổ Cố Hoài Dương kiến lập Đại Nguyên, băng hà vào năm thứ mười ba, truyền ngôi cho Thái tử, Thái tử sửa niên hiệu thành "Đoan Thụy", nghe nói là để tưởng niệm vị lục thúc khi tuổi nhỏ chỉ gặp được vài lần ít ỏi kia.

Năm Đoan Thụy thứ hai, phu phụ Đại tướng quân vương Mạnh Trung Dũng cáo lão, Hoàng đế nhiều lần giữ lại, vẫn cố từ, toại ân chuẩn.

Năm Đoan Thụy thứ sáu, Tam vương gia Lục Vân Châu bệnh mất, sống thọ và chết tại nhà, hậu nhân đánh giá: trung nghĩa cả đời, ngôn ngữ và thần sắc không giả dối.

Rất nhiều thứ đã xuất hiện, rất nhiều thứ đã biến mất, rất nhiều thứ đã hóa thành truyền thuyết.

Giống như Thi Vô Đoan từng trù tính, yêu tinh không còn xuất hiện ở nhân gian nữa, thỉnh thoảng có một hai tiểu yêu vào nhầm, cũng đều sẽ bị xử lý rất nhanh chóng, dần dà yêu tinh rốt cuộc chỉ tồn tại trong tiểu thuyết thoại bản dân gian.

Giáo tông từng huy hoàng mấy ngàn năm, rốt cuộc theo từng thế hệ truyền thừa và quên lãng, biến mất khỏi ký ức của mọi người, thư sinh đời sau chỉ biết cái gọi là "giáo tông" chính là một đảng đặc biệt trong triều, không hề tin tưởng có việc tu đạo.

Nhân gian tiên ma cùng tồn tại trở thành một bí mật bị chôn giấu dưới ngàn thước.

Về phần những người vẫn đang còn sống, vẫn đang nhớ rõ, không còn sân khấu của họ, vì thế họ liền chậm rãi lui ra sau màn, biến thành "dị nhân lánh đời" trong truyền thuyết.

Cửu Lộc sơn dần thành hoang sơn, sau đó bị nhi tử của nhi tử của Thái Tổ hạ một đạo thánh chỉ, vạch đến cảnh nội Triều Châu bên cạnh, lệnh cho Tuần phủ Triều Châu dẫn người khai sơn, để nông dân địa phương trồng trà trên đây, không biết có phải là do linh khí nhiều năm trước mang máng ảnh hưởng, trà Cửu Lộc sơn vị ngọt mà hồi vị dài lâu, một độ từng là trà cống đại nội, tiểu viện đạo tổ chân nhân từng ở bị sửa thành một từ đường cung phụng "trà tiên", cũng chẳng biết đạo tổ chân nhân tu hành dưới chín suối có nhận được hương khói hay chăng.

Đáy cốc Mật Tông bị một cơn lũ dữ hai trăm năm sau xô đổ, rồi sau đó bãi bể nương dâu mấy độ đổi dời, lại thành một nơi đạp thanh phong cảnh tuyệt đẹp.

Đại tông chủ Đại Thừa giáo tông từ lúc Hoàng đế Đoan Thụy tại vị đã sớm truyền ngôi cho đệ tử rồi phiêu nhiên vân du, có người nói ông chết ở hải ngoại, cũng có người nói ông tất lộ lam lũ, một thân một mình đến vùng Vân Hoang của Tây Nam truyền giáo, sau đó độ thế thành tiên, dù sao cũng không còn ai gặp lại nữa.

Đại Thừa giáo tông về sau mấy lần lên xuống, một độ bị người đời quên đi, một độ lại trở thành tín ngưỡng trên từ thiên tử trọng thần, dưới đến bách tính dân gian đều hết lòng tin theo, sau đó nữa, kính thiên địa, tôn vạn vật đã thành một môn học vấn cầu phúc tĩnh tâm, có nhất phái văn chương.

Nhưng mà mọi người không bao giờ còn biết hai chữ "giáo tông" từng có ý nghĩa gì.

Đó là... chuyện rất nhiều năm về sau.

Has llegado al final de las partes publicadas.

⏰ Última actualización: Mar 06, 2018 ⏰

¡Añade esta historia a tu biblioteca para recibir notificaciones sobre nuevas partes!

Cẩm Sắt - PriestDonde viven las historias. Descúbrelo ahora