Chương 58: Bắt nạt

26.8K 2.1K 297
                                    

Tâm tình tồi tệ của Lệ Tiêu được mấy câu nói dễ như ăn cháo của Tống Tụng dỗ ngọt, chỉ là Vương phi thật sự là quá không biết khen người, chưa kịp nghe hai câu đã không có gì để nói.

Đây cũng không thể trách Tống Tụng, lời hay chung quy phải tại ngữ cảnh đặc biệt mới có thể nói ra, lúc này không có gì kích thích hoặc là linh cảm cho y, có thể khô cứng khen hắn hai câu đã rất tốt rồi.

Cũng may Lệ Tiêu cũng không thật sự hi vọng y có thể khen mình đến tận trời, hắn ôm Tống Tụng vào trong lòng khinh bạc một phen. Vết thương nhẹ trên cổ Tống Tụng giờ khắc này đã kết vảy, Lệ Tiêu dùng môi chạm một cái, nhẹ giọng nói: "Phụ hoàng còn nói bảo huynh đệ chúng ta gắn kết tình cảm nhiều chút."

Tống Tụng nghe, lập tức xung phong nhận việc: "Ta sắp xếp cho!"

Mấy hoàng tử liên hoan, tất nhiên không thích hợp ở bên ngoài, vạn nhất bị kẻ địch nhận được tin tức, nói không chừng lại phải hưng sư động chúng.

Địa điểm liên hoan đành chọn ở trong Vương phủ.

Tống Tụng từ buổi sáng đã bắt đầu sai người hầm canh xương, nấu đến trắng như tuyết hương nồng, sau đó sai người đi mời mấy vị hoàng tử.

Lệ Dương ngồi xe ngựa về, cửa sổ xe bỗng nhiên bị một bàn tay nhấc lên. Hắn quay đầu nhìn, là lão ngũ Lệ Thanh: "Làm sao vậy?"

"Hoàng huynh muốn về Đông cung sao?"

"Đúng vậy."

"Đại hoàng tẩu phái người đến mời, bảo huynh đệ chúng ta cùng đến Vương phủ liên hoan. Đại hoàng huynh không nói cho ngươi?"

Lệ Dương sửng sốt một chút, thần sắc hơi có chút thất vọng: "Đại hoàng huynh đơn độc giao chuyện dân chạy nạn cho ta quản lý, tự mình đi Kim Vũ doanh."

Mặc dù không nói rõ, mà Lệ Thanh nghe ra trong lời này có vài phần oan ức. Lệ Tiêu ban đầu rất để bụng dân chạy nạn, thế nhưng từ lúc Hoàng đế nói bảo Lệ Dương làm cùng hắn thì lại lơ là. Tình huống như thế, nói dễ nghe là tín nhiệm Lệ Dương, nói khó nghe chính là không muốn cùng làm việc với Lệ Dương.

Lệ Thanh nói: "Kim Vũ doanh vừa mới sửa chữa xong Đông Vệ doanh lại bị đốt, nghe nói trong tay hắn có một chút binh, chắc là gần đây có chút không thể phân thân thật."

Lệ Dương có chút được an ủi, nói: "Vậy chúng ta trực tiếp đến Bình Vương phủ đi."

Một xe một ngựa chậm rãi tiến lên, xuyên qua đường phố, Lệ Thanh ở bên cạnh bỗng nhiên xuống ngựa rời đi một lát. Lệ Dương vội vàng ló đầu ra xem, rất nhanh nhìn thấy hắn mua mấy xiên kẹo hồ lô cùng một bao bánh hoa mai về. Lệ Thanh đưa những thứ này cho hắn, nói: "Hôm nay Thư nhi cũng đến." (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

"Tổ mẫu từ trước đến giờ không cho nó ăn vặt nhiều như vậy."

"Ngươi cũng có thể ăn."

Lệ Dương mở mắt, mở bao giấy dầu ra, nhẹ giọng nói: "Cảm ơn Ngũ nhi."

Bọn họ cùng đến Vương phủ, Lệ Thư và Lệ Vân đã tới trước.

[ĐAM MỸ|EDIT] Bạo quân sủng hôn hằng ngày - Nhất Nhật Tri ThiênWhere stories live. Discover now