Chương 47

2.3K 251 21
                                    

Cuối cùng Sông Cầu cũng không thể che dấu thần sắc sợ hãi. Nháy mắt vừa rồi hắn quả thực sinh ra cảm giác bị móc mắt xuống "... Ngươi, ngươi điên rồi! Ta sẽ nói cho những người khác rằng ngươi quả thực điên rồi!"

Mặt Tịch Diêm trước sau đều không cảm xúc, vào lúc này khóe môi lại câu lên nụ cười khinh thường. Chỉ có lúc cười hắn mới thể hiện ra sự băng lãnh hoàn toàn không phù hợp với tuổi. Làm cho cả người hắn càng trở nên âm u "Thanh âm của ngươi nghe cũng không tồi."

Sông Cừu theo bản năng ngậm chặt miệng, một lời cũng không dám nói. Tịch Diêm đạt được mục đích, thu hồi tươi cười "Nếu ngươi cùng hắn nói một tiếng, đầu lưỡi ngươi cũng sẽ bị cắt đi."

Mặc dù cảm giác đau đớn trên đôi mắt Sông Cừu đã biến mất nhưng cảm giác sợ hãi ấy đã bất tri bất giác mà khắc sâu vào tâm lí. Trong nhất thời hắn cảm thấy Tịch Diêm trước mắt nhỏ hơn hắn một tuổi không khác gì ma quỷ. Biểu tình của đối phương nói cho hắn biết, đối phương hoàn toàn nghiêm túc, không phải chỉ nói suông.

Bên kia Thẩm Đồng đã bắt đầu làm món canh cuối cùng.

Trước đem dưa chuột cùng hành, gừng thái mỏng rồi thả vào trong nồi xào thơm lên. Sau đó cho thêm mì chính cùng muối, cuối cùng đổ trứng vào. Đảo mắt một cái liền có ngay một nồi canh trứng dưa chuột đầy đủ màu sắc hương vị.

Gà rừng hầm được múc ra, chỉ cần ngửi thôi cũng cảm thấy ngon cực kì. Miếng gà có màu hồng, được hầm mềm nhưng vẫn có độ dai, còn mang theo vị của nấm cùng rau dại, làm thịt ăn ngậy nhưng không ngấy.

Thẩm Đồng ngẩng đầu nhìn Tịch Diêm trở lại, lại không thấy Sông Cừu, liền hỏi một câu "Tiểu Cừu đâu?"

Tại nơi Thẩm Đồng không nhìn thấy, Tịch Diêm nắm chặt quyền, nhưng trên mặt vẫn không nhìn ra bất kì biểu tình gì "Bụng hắn có chút không thoải mái."

"A?" Thẩm Đồng nhịn không được nhíu mày "Không nghiêm trọng chứ?"

Tịch Diêm không tiếp tục lên tiếng. Thẩm Đồng lạp tức hướng hắn ngoắc ngoắc tay "Tiểu Diêm, lại đây."

Tịch Diêm hơi dừng một chút, nhất thời trong lòng không nhịn được có chút chột dạ nhưng vẫn yên lặng đi tới. Dù sao hiện tại hắn chỉ có 10 tuổi, còn chưa đến mức giết người chất thành núi mà có thể dương dương tự đắc. Huống chi Tịch Diêm không quản lớn lên thành tình dạng gì, không sợ bất cứ người nào chỉ trích chửi rủa, chỉ sợ người trước mắt lộ ra một chút chán ghét...

Thẩm Đồng lại hướng hắn làm một tư thế dỗ hài tử, mở miệng "A..."

Bởi vì đối tượng là Thẩm Đồng, Tịch Diêm cũng theo bản năng mở miệng. Sau đó trong miệng liền bị nhét vào một khối thịt gà tươi mới, mọng nước. Ngẩng đầu liền nhìn thấy Thẩm Đồng mỉm cười, hai mắt sáng ngời dò hỏi "Ăn cis ngon hay không?"

Ánh tà dương từ ngòa của sổ chiếu vào làm nụ cười của thiếu niên càng trở nên ấm áp. Tịch Diêm sững sờ nhìn hắn gật gật đầu.

"Ăn ngon là tốt." Thẩm Đồng sờ đỉnh đầu Tịch Diêm, sau đó đưa cho hắn chậu gà hầm "Giúp ta bê đồ ăn lên đi."

Sau khi xuyên thành yêu tinh Tô nổ toàn thế giớiOpowieści tętniące życiem. Odkryj je teraz