Chương 36

15.7K 462 8
                                    

Editor: Mứt Chanh

Nhà hàng Mễ Lai là một nhà hàng nổi tiếng trên mạng mới được mở ra trong hai năm qua. Nhà hàng nổi tiếng trên mạng luôn trở nên phổ biến theo nhiều cách khác nhau, vì môi trường, vì thức ăn, vì anh trai chị gái phục vụ trong nhà hàng. Hoặc người điều hành trong nhà hàng là một người nổi tiếng trên mạng, mỗi loại hình thức đều có.

Mễ Lai còn trở nên nổi tiếng vì một món ăn.

Món này được gọi là bánh tart phô mai bí ngô.

Nguồn: jxcaipu.com

Các loại APP đều có người đề cử, hơn nữa cửa hàng trang trí cực kỳ đơn giản và trang nhã, thích hợp để chụp ảnh, vì thế nên có vận đỏ như vậy đấy.

Bà ngoại của Tô Hà làm đồ ăn Trung Quốc.

Tô Hà đối với đồ ăn Trung Quốc cũng thiên vị, nhưng có khi sẽ đi thử xem một ít điểm tâm ngọt kiểu Tây. Bánh tart phô mai bí ngô kia cô cũng đã ăn qua, hương vị cũng không tệ lắm.

*

10 giờ hơn, mặt trời đã lên cao. Tô Hà lặng lẽ đặt chiếc áo khoác xuống, chọn một chiếc váy màu nâu đen rồi mặc một chiếc áo khoác mỏng, mang giày cao gót để đi ra ngoài. Cô đánh chút son môi và một vài thứ khác. Đến nhà hàng Mễ Lai cũng gần 11 giờ, nhà hàng Mễ Lai mùng 3 đã mở cửa buôn bán.

Tô Hà vào nhà hàng, tìm số điện thoại của Hứa Lộ rồi gọi qua, nói bản thân đã tới rồi.

Một lúc sau, một người phụ nữ mặc váy chấm bi trắng đi vòng từ bếp sau của nhà hàng và đi về phía Tô Hà bên này. Đây là lần đầu tiên Hứa Lộ nhìn thấy Tô Hà. Cô đứng ở cửa kính trông tự nhiên trang nhã, hơn nữa tuổi rất trẻ, giống như sinh viên vậy.

Hứa Lộ cười dịu dàng, bắt tay với Tô Hà: "Xin chào, tôi là Hứa Lộ."

"Xin chào, Tô Hà." Tô Hà cũng đang đánh giá Hứa Lộ. Giọng nói của Hứa Lộ khiến cho người nghe qua điện thoại sinh ra một chút cảm tình. Khi nhìn thấy người, Hứa Lộ thật xinh đẹp, là cái loại xinh đẹp hiện nay, mắt to, cằm nhọn, cười rộ lên còn có một cái má lúm đồng tiền. Tóc là tóc quăn, rối tung lên.

Thoạt nhìn rất có hương vị phụ nữ.

Hứa Lộ chào Tô Hà rồi đến ngồi một bên: "Thật sự là quấy rầy cô rồi, ngại quá."

Tô Hà lắc đầu: "Không sao đâu, vừa lúc tôi cũng nhàn rỗi. "

Hứa Lộ cười cười, gọi người mang cà phê và món ăn vặt đến. Tô Hà lúc này mới xác định được rằng nhà hàng này là của Hứa Lộ. Cho dù không phải của cô ta thì ít nhất cũng có cổ phần trong đó.

Tô Hà không phải là người có thể nói nhiều, từ lúc gia cảnh sa sút, nói cái gì cũng có thói quen đắn đo rồi mới nói.

Cho nên lúc này cô có hơi yên tĩnh.

Hứa Lộ khuấy cà phê, giữa mày có vài nếp nhăn. Một lúc sau, cô ta chống cằm, nói chuyện phiếm với Tô Hà: "Tôi đã nấu các món ăn mà Tạ Lâu thích lặp đi lặp lại gần đây, như cá chua cay, ruột già, còn có gà cay. Mùi vị của thịt gà tôi luôn nghĩ nó ổn, nhưng Tạ Lâu luôn ăn rất ít."

[HOÀN] Cô ấy quá ngọt ngào - Bán Tiệt Bạch TháiWhere stories live. Discover now