☆Chương 9

21.6K 1.4K 140
                                    

Mấy ngày kế tiếp, Dillow được Sở Du Nhiên dẫn dắt rốt cục học được nói lời xin lỗi, làm ấu tể tốt nhất toàn bộ đế quốc, hai chữ xin lỗi này chính là kẻ địch, Dillow đại nhân chút chút có thể chiến nó, chính là cao to uy mãnh như vậy! ╭(╯^╰)╮ Sở Du Nhiên đối với học sinh của mình tiến bộ cảm thấy vui mừng, đồng thời ba ngày liên tiếp lại nằm mơ thấy ác mộng giống nhau, tinh thần có chút hoảng loạn

Sở Du Nhiên cảm thấy nhất định là hai ngày trông coi Dillow, mới có thể mơ tới loại sinh vật mèo mun lớn này. Cậu mơ thấy bị một con mèo  đen lớn đuổi theo, mèo mun lớn có đôi mắt màu vàng óng, đồng tử cùng chú của Dillow không sai biệt lắm. Đối phương nhìn chòng chọc vào cậu, mặc cậu lên trời xuống đất bơi lội leo cây, không có nơi nào đối phương không đuổi kịp. Đợi đến khi truy cản được, đối phương ôm thật chặt chân của cậu, gương mặt cầu xoa xoa cầu ôm một cái, Sở Du Nhiên mỗi lần đều bị làm tỉnh lại, cảm giác mình đã bị hút hết tất cả khí lực, điểm tâm cũng bị mất khẩu vị.

——————————

Cửa lớn trường học, Sở Du Nhiên ngủ không ngon nặn nặn trán.

Đến đầu tiên, tiểu chuột đồng Vic, ôm một cái trái cây so với thân thể mình lớn hơn gấp ba đang răng rắc răng rắc gặm, Vic được ông nội hai tay nâng đưa cho Sở Du Nhiên, Vic trong nháy mắt bò vào trông lồng ngực Sở Du Nhiên, thành thật ăn đồ ăn. Ngay sau đó Panda, Archer, Miller cũng đến, Sở Du Nhiên nhìn đồng hồ đeo tay một cái, không khỏi lắc đầu, Dillow mỗi lần đến thời gian đều là tại năm phút trước khi đóng cửa, khác biệt sẽ không vượt quá một phút.

Khoảng cách đóng cửa bảy phần đồng hồ, bảy chiếc phi hành khí thổ hào màu vàng dàn thành hàng ngang đồng thời bay tới, độ sáng chói lọi khiến Sở Du Nhiên đều không mở mắt ra được, thầy giáo khác chờ ở cửa lớn cũng không nhịn được ngẩng đầu hướng lên trên. Không biết đây là đội hộ vệ của vị đại nhân vật nào, quả thực rất hoành tráng.

Tiểu đội thổ hào màu vàng tại trước mặt Sở Du Nhiên vững vàng dừng lại, chúng nó không có rơi xuống đất, trái lại buông xuống thang huyền phù. Một chàng trai mặc lễ phục màu trắng tóc dài từ phía trên đi ra, dung mạo diễm lệ, giơ tay nhấc chân mang theo tao nhã cùng quý khí. Trong lồng ngực của hắn ôm một con mèo nhỏ màu trắng, thoạt nhìn lá gan không nhỏ, đang mở to đôi mắt tròn trịa tò mò đi xuống nhìn quanh, chỗ đứng của Sở Du Nhiên cũng không nổi bật, đối phương lại liếc mắt liền thấy được cậu, con mắt màu xanh hơi híp híp, khóe miệng câu lên một nụ cười gằn, đứng ở trên cao nhìn xuống Sở Du Nhiên, trong mắt tràn đầy xoi mói: "Cậu là thầy giáo của em trai tôi? Bộ dạng cũng không ra sao."

Sở Du Nhiên không phải thầy giáo ngành chiến đấu, mặc chế phục màu xanh lam, hai chân thẳng tắp, phần eo tinh tế, hơn nữa gương mặt yêu cười ôn nhu, cho dù thật đơn giản đứng ở chỗ này, cũng rất  hút mắt người xem. Đối phương vừa đến đã mang theo tâm lý so sánh, nhìn Sở Du Nhiên dáng dấp này càng là bất mãn, nói chuyện mang ý châm biếm.

Sở Du Nhiên không thèm để ý cười cười, không mềm không cứng trả lời một câu: "Làm thầy giáo, bộ dạng dễ nhìn cũng vô dụng."

Đối phương không nghĩ tới cậu có can đảm phản kích, bất mãn trừng Sở Du Nhiên liếc mắt một cái, cái nhìn này không chỉ không khiến người ta cảm thấy chán ghét, trái lại mang theo một loại điệu đà, bất quá lời này lại càng kiêu ngạo khó nghe hơn, "Lá gan của cậu còn không nhỏ, một tôi tớ hầu hạ ấu tể mà thôi, lại dám cùng tôi tranh luận, cậu phải biết em trai tôi thiếu một cái lông, cậu đều đền không nổi."

(EDIT) Tinh Tế Đệ Nhất Dục Nhi Sư 星际第一育儿师Where stories live. Discover now