☆Chương 24

17.3K 1.1K 41
                                    

Dillow bị để dưới đất, vừa nghe Sở Du Nhiên nói chú ngu xuẩn không có tới, còn có thể cùng Sở Du Nhiên ra ngoài chơi, đôi mắt hưng phấn toả sáng, đuôi dựng thẳng, lỗ tai đều so với lúc thường thẳng hơn. Thiên tính đứa nhỏ quấy phá, Dillow chút chút nhằm về một đoàn cỏ dại phía cửa, vừa trảo vừa cào, thế tất một móng vuốt đem cây cỏ kia rút ra coi là chiến lợi phẩm đưa cho thầy giáo ngu xuẩn để bày tỏ tâm tình vui sướng của chính mình.

Sở Du Nhiên nhân cơ hội gửi tin nhắn cho Wells, tối thiểu cho Wells biết cậu đem Dillow mang đi, đi nơi nào. Sau khi gửi xong, đối phương đặc biệt trầm ổn trở về một câu: "Biết đến."

Sở Du Nhiên không biết hai từ "biết đến" này có một tầng ý tứ càng sâu hay không, đóng lại máy coi tin ôm lấy Dillow vỗ vỗ cỏ dại trên người, nhét vào phi hành khí.

Đang ở quân bộ mở hội Wells hướng Crewe bên người ngoắc ngoắc tay, trầm giọng nói: "Phái người bảo vệ tốt bọn họ, tận lực không nên quấy rầy."

————————

Phố D3 một cửa hàng thủ công điêu khắc duy nhất, cửa tiệm đứng thẳng một pho tượng cao hơn hai mét, khí thế phi phàm. Pho tượng cầm trong tay một cái đĩa lớn, thoạt nhìn rất có uy thế. Toàn thân màu lót cũng là thuần trắng, không có một tia tạp chất cùng vết cắt, chỉ dùng miếng đá tảng nghiêm chỉnh điêu khắc mà thành. Khối tượng đá này hiện lộ ra tay nghề tinh xảo của thợ điêu khắc, ông chủ cửa hàng xem ra cũng rất lưu ý pho tượng này, bởi vì lau chùi đặc biệt sạch sẽ, đến gần ngay cả nhìn cũng không thấy tro bụi.

Sở Du Nhiên ôm Dillow hạ xuống phi hành khí, nhìn trước mắt pho tượng phiên bản tượng David này, khóe miệng hơi cong lên, không biết nên đánh giá như thế nào. Tiệm này trên giới thiệu  nói chủ quán là loài thú dưới nước, thú thân có thật nhiều tay, có thể đồng thời điêu khắc rất nhiều thứ. Hiện tại lại nhìn tới cái điêu khắc này, trong lòng cậu chỉ có một ý nghĩ: Lẽ nào vật chủng dưới biển thật sự có thể sinh hoạt ở lục địa?

Dillow duỗi ra móng vuốt, chỉ vào điêu khắc kinh ngạc thốt lên: "Thầy giáo! Nó không có mặc quần áo!"

Sở Du Nhiên sách một tiếng, lòng nói thực sự là không thích hợp thiếu nhi, miễn cưỡng ở trên pho tượng tìm tới một mảnh vải che vào, Sở Du Nhiên đối với học sinh của chính mình nghiêm túc nói: "Dillow, nó có mặc quần, chỉ là có chút ngắn mà thôi, con lớn rồi ngàn vạn không thể học nó, đây là hành vi lưu manh!"

Dillow nghiêm túc gật đầu, "Vậy chú ngu xuẩn cũng là lưu manh!"

Sở Du Nhiên không hiểu nhìn bé, sao lại nói như vậy?

Dillow vứt cho Sở Du Nhiên ánh mắt bắt nạt ý nói trí nhớ của thầy thật không tốt, giọng trẻ con giòn giòn, "Ngày đó thầy nằm nhoài trên người chú ngu xuẩn ngủ, chú ngu xuẩn không có mặc quần áo, chúng con cùng ổ mèo con ngu xuẩn sát vách đều biết."

Sở Du Nhiên một chút liền bị người chung quanh kinh diễm, vốn là thấy bên cạnh cậu không có giống đực, nhóm giống đực độc thân đều dồn dập dừng bước, trực tiếp coi cậu là người độc thân. Dù sao giống cái xinh đẹp như vậy, không có giống đực nào có thể khoan nhượng một mình cậu ôm em trai của mình rời nhà —— một người tóc đen, một người lông đen, phán định: Anh em!

(EDIT) Tinh Tế Đệ Nhất Dục Nhi Sư 星际第一育儿师Where stories live. Discover now