Chương 54- Tiểu Tam (1)

858 41 1
                                    

Đoàn người đã đi quá một nửa cánh rừng rậm, lúc này đã bắt đầu cảm nhận được sức nóng của mặt trời chiếu xuống, ai nấy mồ hôi dầm dề, số lần dừng lại nghỉ ngơi cũng bắt đầu nhiều hơn

Oops! This image does not follow our content guidelines. To continue publishing, please remove it or upload a different image.

Đoàn người đã đi quá một nửa cánh rừng rậm, lúc này đã bắt đầu cảm nhận được sức nóng của mặt trời chiếu xuống, ai nấy mồ hôi dầm dề, số lần dừng lại nghỉ ngơi cũng bắt đầu nhiều hơn.

"Lát nữa phải ra ngoài cưỡi ngựa thôi, kiểu này mà ngồi trong xe thì ngộp chết mất." Thiên Thiên mặt mày nhăn nhó lấy tay áo chấm mồ hôi.

Diệp Nhược Phi đưa bình nước qua, đầu hắn cũng choáng muốn chết, bởi vì hắn ngồi bên ngoài, đường đi xóc nảy, xe lắc lư lại còn hứng nắng, hắn chỉ mong rằng bản thân đừng có đột nhiên mắc chứng cảm nắng ngay lúc này.

Đoàn người bọn họ giờ đang nghỉ ngơi ở một chỗ có bóng râm phủ rộng, mát mẻ hơn phần nào, dự định là sẽ nghỉ đến khi trời dịu lại rồi tính tiếp.

"Trong hành lý còn nhiều nước không?" Diệp Nhược Phi hỏi.

"Vẫn đủ thưa công tử." Thị vệ Giáp trả lời.

Diệp Nhược Phi gật đầu, còn đủ thì được.

Bầu trời đang có dấu hiệu nắng gắt hơn, chỗ bóng râm họ đang ngồi rất nhanh đã bắt đầu thu lại.

Thiên Thiên dựa lưng vào một gốc đại thụ, tranh thủ chợp mắt một chút, Diệp Nhược Phi cả buổi sáng không ăn gì, lúc này đang trở lại xe ngựa lấy thức ăn.

Vừa mới giở màn xe lên, liền nghe ở phía lùm cây xa xa vang lên tiếng sột soạt.

Tiếng động vang liên tục, giống như có ai đó đang rẽ cành cây bước đi, càng lúc càng gần về phía này.

Diệp Nhược Phi nghiêng đầu nhìn, một cơn gió thổi qua, hắn ngửi được mùi máu nồng vô cùng.

"Công tử cẩn thận." Thị vệ Giáp cũng chú ý bên này, bước tới gần hắn.

Diệp Nhược Phi gật đầu, cũng nâng lên cảnh giác, nhìn chằm chằm chỗ bụi cây đằng xa kia.

Động tĩnh ngày một gần hơn, thị vệ Giáp nắm chặt chuôi kiếm bên hông.

Lúc này, từ trong bụi lùm xuất hiện một người toàn thân đầy máu, người đó vừa nhìn thấy bọn họ liền lập tức ngã khụy.

Thị vệ Giáp dẫn đầu tiến đến gần quan sát, một hồi sau mới kêu lên: "Công tử, đây là Tiểu Tam."

"Tiểu Tam?!" Diệp Nhược Phi kinh ngạc, cũng vội vàng chạy qua.

Thị vệ Giáp vén mái tóc rối tung trên khuôn mặt kia ra, đúng là cậu nhóc Tiểu Tam ở thành Phong Châu, mà sau lưng nó lúc này cắm đầy mũi tên, trên người xem chừng cũng có nhiều vết thương khác, máu chảy nhuộm ướt cả y phục.

[BL] Sau Khi Xuyên Không Tôi Vẫn Là Người Thay ThếWhere stories live. Discover now