Chương 14: Trốn đi

513 34 1
                                    


Cuối mùa thu luôn dễ dàng khiến người cảm thấy thương cảm, khí trời thế này không thích hợp để bỏ trốn. Đến gần hết buổi chiều, trời vẫn như trước không có dấu hiệu thay đổi, nhưng không khí càng ngày càng âm trầm, Diệp Phong dẫn theo Mạc Ngôn, Mạc Ngữ đi xung quanh Y Tuyết Viện vài vòng, bảo đảm hai người họ nhớ rõ vị trí và lộ tuyến vững vàng, đồng thời nàng còn mướn một xe ngựa khác, phân phó song song xuất phát nhưng hướng đi trái ngược, nhầm đánh lạc hướng khi có người đuổi theo, thu xếp mọi thứ thì thời gian cũng vừa đúng.

“Ai ui! Đây không phải Diệp công tử sao? Thế nào lâu như vậy không đến tìm Sở Yên cô nương?” Tú bà thấy Diệp Phong, vui vẻ niềm nở bắt chuyện.

“Sinh ý ở đây ngày càng tốt, đúng là phát triển không ngừng, tài nguyên cuồn cuộn!”

“Diệp công tử nói quá, công tử qua bên Thu Nguyệt Các sao?”

“Không được, ta ở lầu một, như vậy gần Sở Yên cô nương hơn, đúng không? Ha ha ha…”

“Hảo, hảo, mời Diệp công tử vào trong.”

“Mụ mụ cứ làm việc đi, tự Diệp Phong vào là được.”

Diệp Phong ngồi xuống, một bên cùng cô nương cười đùa, một bên tinh tế lưu ý động tĩnh xung quanh. Còn một canh giờ Sở Yên mới lên sân khấu, nhưng ở đây đã đầy người, quả nhiên đệ nhất mỹ nhân, danh bất hư truyền. Ngoài trừ tứ đại công tử, hôm nay không ít thế gia xuất hiện, có người trên mặt vẫn hoàn tính trẻ con, có người râu mép đã bạc trắng, ít nhất cũng hơn sáu mươi tuổi, cư nhiên đến chỗ này góp vui? Hơn nữa, không ít người trong giang hồ, đại đa số nam nhân đều háo sắc, lời ấy đúng thật không sai… Các đại hiệp này cũng không ngoại lệ.

Ở đây ngọa hổ tàng long, Diệp phong chỉ có một vạn lượng nên thấp thỏm bất an, nếu như bản thân không ra được giá cao nhất, e đời này của Sở Yên sẽ bị hủy, trong sạch đối với nữ tử cổ đại còn quan trọng hơn tính mạng. Ngực nàng không chỉ cảm thấy bi ai, càng thống hận hơn… Nữ tử lại là đồ chơi cho bọn xú nam nhân! Vô luận như thế nào cũng không thể để những… Tục vật này làm vấy bẩn cô nương tài nghệ kia.

Phòng Sở Yên ở lầu hai bên phải, nếu muốn lên đó phải qua sân khấu vòng ra phía sau, đâu đâu cũng không có gì che chắn, nếu muốn người khác không chú ý quả thật không dễ dàng.

“Các vị đại gia, hôm nay là ngày đại hỉ của Sở Yên chúng ta, không biết vị đại gia nào sẽ trở thành tân lang mới, Sở Yên cô nương nói, vì đáp tạ sự ủng hộ của các đại gia nên lên đài hiến tặng vũ khúc mới, mời mọi người thưởng thức!” Tú bà nhìn những người bên dưới cười ha hả, xem ra kiếm không ít bạc a!

Âm thanh du dương nhẹ nhàng vang vọng, rèm sân khấu được kéo lên, tân nương mặc y phục đỏ thẫm bao bọc thân thể tuyệt mỹ xuất hiện giữa sân khấu, tóc đen dài thả bên hông, mày liễu như yên, hai mắt khép hờ, trang điểm nhẹ nhàng, cả người giống đóa mẫu đơn kiều diễm, mọi người chưa từng thấy Sở Yên thế này, nàng khiến ai ai cũng phải chấn động, nếu có thể cùng vưu vật trước mặt trải qua đêm đẹp, thật sự không uổng cuộc đời!

Diệp Phong kinh diễm không thôi, đồng thời nàng biết, Sở Yên như vậy, ngay cả tâm nàng cũng động đậy, huống chi mấy tên háo sắc kia, đây không phải càng thêm nguy hiểm sao?

[BHTT] [NP] - EDIT : Giang Hồ KiếpWhere stories live. Discover now