Chương 29: Đại chiến Thanh Vân

482 28 4
                                    


Thế nhưng vũ khúc sao có thể không kết thúc? Nhưng không biết thời điểm kết thúc, người có phải rời đi hay không? Diệp Phong giơ ống tay áo lên, nhẹ nhàng lau mồ hôi trên trán Sở Yến, động tác nhẹ nhàng chậm chạp.

Diệp Phong hít sâu một hơi, đè xuống bất an trong lòng, nhẹ giọng nói: “Yên nhi, không phải nàng từng hỏi nguyên nhân ta và Lam nhi xa nhau sao? Ta cũng không có ý định giấu diếm, chỉ là việc này thật sự khó có thể nói ra miệng, thế nhưng không nói thật, trái lại càng khiến lòng ta bất an.”

Ưu thương xuất hiện che lấp ánh mắt sáng ngời, lòng Sở Yên đau nhức: “Diệp lang thỉnh giảng, có lẽ Sở Yên sẽ hiểu được một… hai…”

“Thật ra ta cũng không phải là…”

“Diệp đại ca! Diệp đại ca! Không hay rồi!” Tiếng hô lo lắng cắt đứt lời Diệp Phong định nói. Ba người Mạc Ngôn, Mạc Ngữ, Nhu nhi đẩy cửa đi vào, vẻ mặt tràn đầy bất an.

“Tiểu Ngữ, xảy ra chuyện gì? Không nên gấp gáp, từ từ nói.” Lòng Diệp Phong dâng lên dự cảm bất thường.

“Diệp đại ca, ba ngày qua Ma Giáo bất ngờ tấn công phái Thanh Vân, tử thương rất nghiêm trọng, nhưng Ma Giáo vẫn chưa lui binh, thề không diệt không bỏ qua, Lăng minh chủ, Lãnh Nguyệt Cung, Đường Môn và các phái khác đã cho quân tới cứu viện nhưng sớm nhất cũng phải ba ngày nữa mới đến.” Tiểu Ngữ thở một hơi rồi nói.

“Thì làm sao? Có quan hệ gì tới ta?” Hiện tại bản thân đang nhận tru sát lệnh, tự thân khó bảo toàn, làm gì dư tinh lực quản chuyện sống chết của phái khác?

“Lôi trang chủ đang ở phái Thanh Vân!” Tiểu Ngôn trầm giọng nói.

“Cái gì?!” Sắc mặt Diệp Phong đại biến: “Cha ta ở đó? Cha ở đó làm gì?”

“Lôi Tam tổng quản nói, vì muốn phái Thanh Vân bỏ tru sát lệnh, không ngờ gặp Ma Giáo tấn công bất ngờ.”

“Tình hình hiện tại thế nào?” Diệp Phong vội la lên, hóa ra mấy ngày nay không gặp là vì mình???

“Tình thế vô cùng cấp bách, Lôi trang chủ chỉ dẫn theo một mình Lôi Đại, Ma Giáo xuất động phân nửa lực lượng, ngoại trừ Huyết Sát, Tử Thủy, thì Cầm Ma cũng có mặt, sợ rằng phái Thanh Vân không thể kiên trì đến khi cứu viện tới.” Mặt Tiểu Ngôn mang theo ưu sắc nói.

“Người đâu, gọi Lôi Nhị tới gặp ta! Tiểu Ngôn, Tiểu Ngữ, lập tức chuẩn bị, chúng ta đi thôi.” Nói xong, xoay người muốn rời khỏi.

“Diệp lang!” Tiếng gọi phía sau làm Diệp Phong dừng bước.

“Yên nhi yên tâm, nhất định ta sẽ cứu cha trở về, ở nhà chờ ta.” Chân tướng chờ lúc về ta sẽ nói rõ.

“Ân, Diệp lang vạn sự cẩn thận.” Không đợi người nọ nói thêm cái gì, Sở Yên đem hà bao nhẹ nhàng đeo bên hông.

“Yên nhi, ta còn có việc cần nói cùng nàng, nàng cứ giữ hà bao trước, chờ ta trở lại, được không?”

"Hà bào có phù bình an." Cho dù hắn muốn nói gì, tâm ý nàng đã quyết, chỉ hy vọng hắn bình an trở về.

Mặc dù chỉ một câu nói đơn giản nhưng Diệp Phong đã cảm động không ngớt, nắm chặt tay Sở Yên, ôn nhu nói: "Nàng yên tâm, ta sẽ không sao."

[BHTT] [NP] - EDIT : Giang Hồ KiếpWhere stories live. Discover now