Chương 55: Nàng là gian tế

3.2K 116 6
                                    

Mộ Tiêu Dật nhìn động tác của Đông Phương Hàn, không giận ngược lại cười lớn: "Thân phận Lam Dật quá mức thần bí, rất có khả năng là gian tế của đại lục khác, vì bình yên của đại lục này, phải mang nàng vào trong cung tiến hành thẩm vấn."

"Gian tế?" An Nhã không thể tin mở to hai mắt nghe tất cả, rõ ràng là Viêm Quốc này đã nhìn trúng năng lực của thần tượng, thế mà lại có thể nghĩ ra được cái lý do này, An Nhã không thể nhịn được nữa nói: "Lam Dật là học sinh của Phượng Quốc chúng ta, sao có thể là gian tế, Viêm Quốc các ngươi đã là quốc gia mạnh nhất, không ngờ còn không biết xấu hổ như vậy."

Mộ Tiêu Dật nghe An Nhã nói, vẻ mặt lập tức chuyển sang lo lắng: "Trong vòng ba ngày, nếu Lam Dật không xuất hiện, Viêm Quốc ta nhất định sẽ dẫn binh đến Phượng Quốc các ngươi xử lý gian tế, các ngươi nên suy nghĩ cho kĩ, hậu quả của việc này các ngươi gánh vác nổi sao?"

Tay Đông Phương Hàn vừa nâng lên, Lâm Khiêm cấp tốc giữ hắn lại, hai mắt hơi nheo lại, nhẹ giọng nói: "Thỉnh chuyển cáo lại với Quân chủ của Viêm Quốc, nội trong vòng ba ngày, chúng ta nhất định cùng Tiểu Dật vào cung."

An Nhã còn muốn tiếp tục nói chuyện, lại bị Tần Ngọc cho nàng một ánh mắt, nếu xử lý không tốtchuyện này, chỉ sợ mang đến phiền toái cho Tiểu Dật, phải bàn bạc kỹ hơn.

"A." Mộ Tiêu Dật đưa thánh chỉ cho cung nhân phía sau, kiêu ngạo liếc mắt nhìn mấy người một cái, lành lạnh mở miệng nói: "Bản điện hạ đợi các vị đại giá."

Nhìn Mộ Tiêu Dật cùng đám tùy tùng biến mất ở trên đường, trong mắt Lâm Khiêm là một mảnh thanh lương: "Lên lầu."

Ninh Uyển Chi nhìn sắc mặt trầm trọng của mấy người, đột nhiên cười nói: "Ha ha, ta còn đang thắc mắc từ khi nào Phượng Quốc lại xuất hiện nhân tài như vậy, thì ra là gian tế đến từ đại lục khác."

"Chỉ là, Phượng Quốc cũng không lo lắng dẫn sói vào nhà, khiến nước mất nhà tan." Ninh Trí Viễn tiếp tục nói: "Chúng ta vẫn nên cách xa bọn họ chút, để tránh bị vạ lây."

"Đúng vậy, đúng vậy." Một ít người vội vàng phụ họa nói theo: "Vẫn nên cẩn thận một chút thì tốt hơn."

Đúng lúc này, một đội viên của Ly Quốc đột nhiên âm dương quái khí nói: "Ta cũng đang thắc mắc, pháp sư mạnh nhất Ly Quốc của chúng ta, sao có thể thua dưới tay của một tiểu nha đầu, hiện tại xem ra không biết thiếu nữ kia đến từ ngoại tộc nào."

" Đúng, có khi là yêu ma biến ảo thành." Một người lại nói.(Linh: ngu thế yêu ma mà biến thì mấy người các ngươi chết vì đẹp rồi!! Mọi người quay ra nhìn: chết vì gái 'đẹp' là cái chết thoải mái. Linh: .~.)

Lâm Khiêm vẫn luôn ôn nhã lại đột nhiên lạnh lùng mở miệng nói: "Các ngươi đã khăng khăng nàng là người ngoại tộc, không sợ nàng trở về sẽ tìm các ngươi báo thù sao?"

Nghe vậy, mọi người trong đại sảnh đổi sắc mặt, Ninh Uyển Chi cười lạnh nói: "Cho dù nàng lợi hại thế nào đi nữa cũng chỉ có một người mà thôi, nhưng chúng ta có nhiều người như vậy, sao phải sợ nàng."

"Một người?" Tần Ngọc nở nụ cười: "Ít nhất cũng là năm."

Nói xong, mấy người xoay người tiến vào phòng, bỏ qua mấy người trong đại sảnh đang ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi.

[EDITOR]  Nhiếp Hồn Vương Phi_Vân Khinh Nhiễm NhiễmWhere stories live. Discover now