98 - Chuyến đi Bắc Bình

83 5 7
                                    

Hoàng Cảnh Du hoàn toàn không nỡ, nhưng vì sự nghiệp, vẫn là phải bước lên tàu đi về phương Bắc. Khi nhìn qua thân ảnh Hứa Ngụy Châu ôm Hứa Hạo đứng ở sân ga, nhịn không được đỏ tròng mắt, sớm chiều ở chung trong nháy mắt đều thoáng hiện ra trước mắt, mặc dù chia xa rất ngắn, nhưng trong lòng giống như ngàn vạn dặm. Giật mình tương tư không lộ, hoá ra chỉ vì đã thấu tận xương.

Bắc Bình vào tháng mười, thời tiết đã có chút lạnh, giữa trưa còn tốt, đến chiều tối gió lạnh đã bắt đầu có chút thấu xương. Hoàng Cảnh Du không mang đủ quần áo, sau khi thu xếp xong ở quán trọ Bắc Bình, đành phải ra cửa hàng mua một cái áo khoác, sau đó gọi điện cho Hứa Ngụy Châu báo bình an, sau đó liền bắt đầu bận rộn hiệp đàm công việc buôn bán.

Đi cùng anh chỉ có Vương Ngạn Lâm và Tiểu Hàn, ba người tìm đến mấy cửa hàng tương đối lớn ở Bắc Bình, tự mình đi khảo sát tình hình kinh doanh của cửa hàng, dần dần tới hiệp đàm. Bỏ ra một tuần lễ để khảo sát giá thị trường Bắc Bình, cuối cùng trên cơ bản quyết định một cửa hàng quy mô vừa phải, tình hình kinh doanh tốt đẹp, trọng yếu nhất là lão bản tin cậy an tâm, lại mất ba ngày thương thảo việc tiêu thụ, cho đối phương đủ lợi nhuận, đồng thời hứa hẹn trở thành bên đại diện độc quyền, như vậy mới có thể đạt được hiệu quả tiêu thụ tốt nhất. Cuối cùng, song phương hẹn ba ngày sau ký hiệp ước.

Lão bản của cửa hàng là vị trung niên sáng sủa hay nói, hai người nói chuyện làm ăn cho tới tình hình chính trị đương thời, lại nói tới đại thế trong ngoài nước, rất là hợp ý, rất có cảm giác hối hận vì đã gặp nhau muộn. Nghĩ đến việc có thể đàm phán thành công cuộc làm ăn này, Hồ lão bản của cửa hàng cũng rất kích động, liền mời Hoàng Cảnh Du đến nhà làm khách, Hoàng Cảnh Du khó mà cự tuyệt thịnh tình, liền để Tiểu Hàn cùng Vương Ngạn Lâm về ngủ lại nhà trọ trước, tự mình đến nhà Hồ lão bản.

Hồ lão bản là người sinh ra lớn lên ở Bắc Bình, nhà ngay tại Tứ Hợp Viện dưới nền móng hoàng thành, rất là khí phái. Tổ tiên của ông làm quan, cao nhất làm chức Thượng thư, về sau hủy bỏ khoa cử, Đại Thanh diệt vong, thư hương thế gia bỗng nhiên không có đường ra, ông liền quả quyết sử dụng tiền tài tổ tiên tích lũy làm kinh thương, ngược lại thật sự kiếm được lợi nhuận, mới có sản nghiệp như bây giờ. Phu nhân Hồ lão bản cũng là danh môn khuê tú, hiền lành hào phóng, bọn họ có ba người con trai, lớn nhất năm nay mười bảy tuổi, dáng dấp mi thanh mục tú, hoạt bát sáng sủa, rất hay nói giống phụ thân. Hai người còn lại một người 14 tuổi, một người 10 tuổi, mặc dù tuổi còn nhỏ, nhưng cũng biết sách biết lễ.

Hoàng Cảnh Du dùng cơm tối ở nhà họ Hồ, thấy dáng vẻ người một nhà mỹ mãn như vậy, không khỏi liền nghĩ tới khi còn bé ở lại Hứa phủ, Hứa lão gia cùng Hứa phu nhân cũng tương kính như tân như thế, ba huynh đệ Hứa gia cũng là huynh hữu đệ cung như vậy, đáng tiếc sau này... Anh từ nhỏ phiêu bạt bên ngoài, ký ức về cha mẹ đều đã mơ hồ, chỉ có thời gian ở lại Hứa gia là ấn tượng khắc sâu nhất trong tuổi thơ. Năm ngoái Hứa Ngụy Châu cùng tỷ tỷ trùng phùng, vốn cho là có thể một nhà đoàn tụ, thế nhưng lại... Bây giờ không khí trước mắt một nhà đoàn viên bao quanh như vậy, không khỏi làm anh cảm khái vạn phần.

[Edit/Hoàn][Du Châu] Hứa Nhĩ Phương HoaWhere stories live. Discover now