chương 120

856 104 6
                                    


Chương 120

Việc lấy máu này, nói thì dễ, thực hiện thì khó, dù sao cũng là một phương thức tự hại bản thân, không phải chuyện mọi người đều sẽ tình nguyện làm. 

Tuy rằng quạ đen là người thứ nhất thành thật trích máu. Thông thường, đàn ông trưởng thành có lượng máu tầm 85~80ml/kg, xuất huyết cấp tính xảy ra khi mất máu trên 20% con số này, lúc có con người sẽ gặp nguy hiểm tính mạng. 

Nhưng lượng máu này kỳ thật cũng rất nhiều, nếu cả năm người ở đây đều tình nguyện quyên một lượng máu nhất định, vậy thì chứa đầy thùng nước trong WC kia là tuyệt đối không thành vấn đề. 

Kết quả là, quạ đen liền lấy thùng nước trong WC ra ngoài. 

Nhưng, lấy máu không chỉ kiểm tra năng lực chịu đựng của thân thể bạn, mà cũng kiểm tra năng lực chịu đựng trên tinh thần, không phải ai cũng có thể trơ mắt mặt không đổi sắc mà nhìn máu mình tuôn chảy không ngừng, nhìn sinh mệnh trôi đi... Ầy, có lẽ trước mắt có một người như vậy. 

Quạ đen có chút khiếp sợ nhìn về phía mèo đen, mèo đen quả thật có thể được miêu tả là "mặt không đổi sắc", ngồi trên sô pha giơ bàn tay lên trên thùng nước, một dao hạ xuống, máu kia liền xôn xao chảy xuống, quạ đen có chút khẩn trương, đợi một lúc, thấy sắc mặt mèo đen dần dần trắng bệch, vội bóp chặt mạch máu hắn, sau đó cột băng vải lên. 

Sau đó rắn hai đầu lại bị lấy máu lần nữa, lúc này rắn hai đầu đáng thương, mềm như bông bất động trên sô pha. Vì thế phân lượng máu của ba người, lại chỉ đầy một phần ba thùng nước, nguyên nhân vẫn do quạ đen quá cẩn thận, bởi vì nếu một lần lấy quá nhiều máu, vấn đề phải ứng phó sau đó sẽ càng phức tạp hơn. 

"Được rồi, tới lượt cậu." Quạ đen nhìn về phía cú mèo, ý bảo hắn nên ra tay. 

Cú mèo không nói một lời, cũng không động, nhìn chằm chằm thùng nước kia, im lặng hồi lâu, trong thùng nước sóng sánh máu đỏ, trong không khí cũng tràn ngập mùi máu tươi, khiến người ta cảm thấy hơi buồn nôn. 

Ngược lại, quái vật trên mặt đất dường như cũng đánh hơi thấy mùi máu, bắt đầu phát ra âm thanh mỏng manh nhưng sắc nhọn. 

"Quái vật kia sắp vội không đợi nổi nữa." Quạ đen nói. 

Cú mèo cũng nghe thấy tiếng kêu của nó, hắn chần chờ nhìn thoáng qua thùng nước đựng máu kia, sau đó nói với quạ đen: "Có thể, có thể để tôi tự mình sao? Ý tôi là... đơn độc một người." 

Quạ đen khuyên can hắn. 

"Không!" Cú mèo lại nghiêm khắc cự tuyệt, sau đó tựa hồ phát hiện ra mình phản ứng thái quá, hoãn một hơi lại, nói: "Sẽ không có bất luận nguy hiểm gì." 

Quạ đen do dự một lát, hắn dường như nghĩ tới cái gì, vì thế quyết định không làm khó cú mèo, thỏa hiệp nói: "Được rồi, vậy tùy cậu." 

Vì thế cú mèo liền một mình cầm theo thùng nước, bước nhanh đi vào WC, hơn nữa mọi người còn nghe thấy tiếng khóa cửa. 

"Tại sao hắn lại muốn một mình?" Rắn hai đầu nghi hoặc. 

Quạ đen ngẫm nghĩ, chần chờ nói: "Có lẽ là vì ngại?" 

[Hoàn] Trốn Thoát Mật Thất Vô Hạn( Edit )Where stories live. Discover now