🦃 Chương 19.2 🦃

8.2K 672 61
                                    

▶Vậy hãy khiến nó phối hợp◀

🔸🔸🔸

Lão phu nhân một mặt bình tĩnh nghe xong, rất lâu sau cũng chưa nói chuyện. Thư ký Triệu lo lắng nhìn bà ta: "Lão phu nhân?"

"Thân thể của ta không thoải mái lắm, cô trước kêu Nhã Quyên về đi." Lão phu nhân nhàn nhạt mở miệng.

"Được......"

Trong phòng khách, Trương Nhã Quyên đi vòng quanh tại chỗ, sau khi nhìn thấy Quý Chu Chu lập tức bước tới: "Lão phu nhân tìm cô làm gì?"

"Tại sao tôi phải nói với cô." Quý Chu Chu liếc cô ta một cái, chuẩn bị quay về phòng chờ Cố Quyện Thư.

Trương Nhã Quyên tức giận ngăn cô lại: "Bởi vì cuộc sống sau này của cô có qua được hay không, hoàn toàn quyết định bởi tôi, chủ nhà này!"

"Bát tự còn chưa phẩy một cái đây, cô đã xem mình là chủ nhà?" Quý Chu Chu buồn cười: "Cố tiên sinh nói muốn cưới cô sao?"

"Đây là chuyện sớm muộn, cũng không cần cô bận tâm. Nhưng ngược lại là cô, bây giờ kiêu ngạo có ích lợi gì nữa, sau này vĩnh viễn không thể nào bước vào cửa lớn của Cố gia." Trương Nhã Quyên trừng mắt.

Quý Chu Chu bình tĩnh nhìn cô ta, Trương Nhã Quyên bị nhìn đến phát giận, nhịn không được lui về sau một bước: "Cô nhìn cái gì?"

"Tôi xem cô có phải điên rồi hay không, cái gì mà nói tôi vĩnh viễn không thể nào bước vào cửa lớn của Cố gia. Bây giờ tôi đứng ở đây, chẳng lẽ là leo tường vào?"

"Cô!"

"Sao cô còn chưa đi Mỹ."

Giọng nam nặng nề từ cửa lớn truyền tới, Trương Nhã Quyên và Quý Chu Chu đồng thời nhìn qua, sau khi nhìn thấy Cố Quyện Thư ánh mắt đều sáng lên.

"Anh Quyện Thư!" Trương Nhã Quyên trước Quý Chu Chu một bước chạy qua, chạy đến chỗ cách Cố Quyện Thư hai bước xa thì dừng lại.

Cố Quyện Thư cũng không thèm nhìn tới cô ta, mà đi về phía Quý Chu Chu: "Bà nội tìm em gây phiền phức sao?"

"Không có." Quý Chu Chu lắc đầu, ngại vì Trương Nhã Quyên ở đây nên không có nhiều lời, gật đầu với Chu Trường Quân đi theo phía sau Cố Quyện Thư.

Trương Nhã Quyên chưa từ bỏ ý định: "Anh Quyện Thư, không phải anh đi Thành phố B sao, sao đột nhiên quay về rồi?"

Quý Chu Chu hơi ngạc nhiên. Thành phố B cách nơi này cũng không gần, lúc đó khó trách Cố Quyện Thư đến đã là buổi tối.

"Cô sao lại còn ở đây?" Cố Quyện Thư nhíu mày, hiển nhiên cho rằng sau khi mình nói xong câu nói kia, cô ta nên biến mất.

Mặt Trương Nhã Quyên căng đến đỏ bừng, hốc mắt trong nháy mắt ứa nước mắt, vừa lúc lão phu nhân từ phòng tiếp khách đi ra, cô ta vội vàng đi tìm chỗ dựa của mình: "Lão phu nhân."

"Đây là thế nào?" Lão phu nhân không vui nhíu mày.

Trương Nhã Quyên lau nước mắt: "Anh Quyện Thư muốn con về Mỹ."

[Edit] Sau Khi Xuyên Thành Nữ Chính Tiểu Bạch Hoa - Sơn Hữu Thanh MộcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ