Chương 44

3.4K 159 5
                                    

Lưu ý: Trong chương tác giả sử dụng nhiều từ ngữ chuyên ngành y tế, nên rất có thể có lỗi dùng từ ngữ sai trong quá trình mình edit, rất mong mọi người thông cảm.

Lưu ý thứ 2 là mình sẽ dựa theo tình tiết truyện mà thay đổi linh hoạt xưng hô giữa Bạc Thận Ngôn và Nguyên Gia Dật.

Tống Dương đã thay xong đồ phẫu thuật, đợi Nguyên Gia Dật họp hội chẩn xong xuống báo tình huống.

Nguyên Gia Dật đi tới, trước khi rửa tay thì vuốt gọn lại tóc, vén tất cả tóc ra phía sau, rồi nhanh chóng đội mũ lên, nghiêng đầu hỏi Tống Dương, "Tình trạng của bệnh nhân thế nào rồi?"

"29 tuổi, có tiền sử sử dụng chất cấm, cướp giật, đánh nhau." Tống Dương đi theo cậu vào bên trong, tiện thẻ giúp Nguyên Gia Dật dẫm chân vào nút xịt khử trùng, "Bị người đánh gãy bốn cái xương sườn, đâm vào gan."

"Bác sĩ bên khoa ngoại tổng quát* là ai?"

*Khoa ngoại tổng quát: là một chuyên khoa bao gồm, nhưng không giới hạn các quy trình phẫu thuật được thực hiện trên ruột, gan, đại tràng, tuyến tụy, túi mật, dạ dày và tuyến giáp.

"Bác sĩ Tần Lượng Hoằng." Tống Dương hơi lùi lại đằng sau, bảo y tá giúp Nguyên Gia Dật cài dây áo sau lưng, còn nói thêm, "Không sao đâu, tay bác sĩ Tần linh hoạt lắm."

Nguyên Gia Dật gật gật đầu, cúi mặt né tránh ánh đèn chói mắt, rảo bước đi vào phòng phẫu thuật.

Mới vừa đi vào, Nguyên Gia Dật vô tình nhìn thấy ngón tay của Tần Lượng Hoằng hơi run lên, vội nhỏ giọng hỏi, "Bác sĩ Tần, anh không sao chứ?"

Tần Lượng Hoằng lắc đầu, tơ máu dày đặc trong mắt nhìn chằm chằm mũi dao phẫu thuật, "Không sao, vừa nãy có tiếp một ca, cho nên hơi mệt thôi."

Nguyên Gia Dật không nói gì nữa, mỗi ngày bác sĩ khoa ngoại thường phải thực hiện từ một đến ba cuộc phẫu thuật, đặc biệt là bác sĩ khoa ngoại tổng quát, so với bác sĩ khác càng vất vả hơn, cộng với việc Tần Lượng Hằng đã có tuổi, trạng thái tinh thần khó tránh mệt mỏi, nhưng cũng chẳng còn cách nào, vì bệnh nhân nên phải cắn răng mà làm.

"Nửa gan bên phải bị thiếu máu cục bộ." Y tá hỗ trợ đứng bên cạnh lau mồ hôi cho Tần Lượng Hoằng rồi lại lui ra vị trí ban đầu, Tần Lượng Hoằng cẩn thận bóc lớp dây chằng cuối cùng của gan bên phải, "Cần tiến hành mổ phân tách."

Nghiên cứu sinh của anh đứng phía sau Nguyên Gia Dật, cố gắng vươn cổ nhìn, sợ bỏ lỡ đặc điểm nào.

Đột nhiên, một mạch máu ở bụng bệnh nhân vỡ ra, trực tiếp bắn lên mí mắt của Tần Lượng Hoằng, Nguyên Gia Dật và mấy y tá đứng bên cạnh cũng bị bắn đến gần khóe mắt và lông mày."

"Bác sĩ!"

Nghiên cứu sinh không có kinh nghiệm, thấy bác sĩ bị dính máu, sợ hãi kêu lên.

"Không sao, Tiểu Nguyên với Tiểu Lưu ra ngoài xử lý vết máu trước đi, tôi không thả tay được."

Tần Lượng Hoằng chớp chớp mắt, y tá bên cạnh nhanh chóng lau vết máu, rồi cúi đầu tiếp tục cắt dây chằng gan.

[ĐM][Ngược] KHÓ LÀM THẾ THÂN - Thủ ƯớcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ