Chương 36: Sáng sớm

13.3K 836 24
                                    

36, sáng sớm…


Fitzgerald làm một giấc mộng đẹp, nhưng nội dung mộng y lại quên mất. Chỉ nhớ rõ trong mộng tràn ngập một cỗ mùi độc đáo, cái loại mùi này tựa hồ như có sinh mệnh, lượn lờ ở bốn phía y, làm cho y cảm thấy cả người thư sướng, vết thương cũng không còn đau đớn.


Vết thương? Đúng rồi, bọn họ đã bị nhền nhện biến chủng tập kích, sau đó chân y bị thương, rồi Tiểu An giơ kiếm lên cứu y……


Fitzgerald mở choàng mắt, môi liền nhẹ nhàng chạm vào một vật thể mềm mại. Y trong lòng cả kinh, trước mắt là thiếu niên đang khép mắt điềm tĩnh ngủ.


Lông mi thật dài, ngũ quan bình phàm không tinh xảo nhưng lại phi thường nhu hòa. Mà vừa rồi mình đụng tới chính là cánh môi hồng nhạt của đối phương.


Ý thức được điểm ấy, Fitzgerald mặt xoát một tiếng lập tức đỏ lên. Không biết vì nguyên nhân gì, cảm xúc và giác quan trở nên đặc biệt sâu sắc. Y có thể tinh tường nghe được tiếng tim đập vững vàng lẫn tiếng hít thở nhẹ nhàng của đối phương. Trên người thiếu niên tản ra hương vị độc đáo giống hệt trong mộng, còn có cảm giác ấm áp từ làn da truyền đến.


Y có thể tinh tường cảm giác được, đối phương hiện tại toàn thân xích lõa ghé vào người y. Fitzgerald cảm thấy nhiệt huyết dâng lên, nửa người dưới sáng sớm phản ứng phi thường mãnh liệt.


“Ân……” Lưu Bình An giật mình, chậm rãi mở to mắt, nhìn thẳng vào con ngươi kích động của Fitzgerald.


“Di? Ngươi tỉnh rồi.” Thiếu niên duỗi tay, đưa đầu dán vào trán Fitzgerald. Hắn vừa cử động, đùi đã động tới hạ thân nam tử đã muốn có phản ứng. Fitzgerald thiếu chút nữa kêu thành tiếng.


“Hơn nữa nhiệt độ cơ thể khôi phục bình thường. Xem ra kia tình tiết cẩu huyết kia thật sự có tác dụng……” Lưu Bình An một bên cảm thán, một bên khởi động thân mình trên người Fitzgerald.


“Ngô ân……”


Nghe được Fitzgerald nhẹ giọng rên rỉ, Lưu Bình An dừng lại, “Ta làm ngươi đau?”


Hai người tư thế ái muội, còn bị ghé vào mặt hỏi vấn đề linh tinh như ‘Làm ngươi đau’, Fitzgerald mặt đỏ lên, không biết nên trả lời như thế nào.


Tuy rằng không rõ Fitzgerald suy nghĩ cái gì, nhưng đỉnh đùi có một khối cứng rắn cũng làm cho hắn hiểu được một việc. Lưu Bình An gian trá cười rộ lên, cố ý giật giật đùi. Quả nhiên Fitzgerald lộ ra biểu tình vặn vẹo.


“Ha ha, muốn hỗ trợ hay không?” Lưu Bình An cảm thấy biểu tình nhẫn nại của đối phương rất thú vị, quyết định muốn đùa hắn một chút, phát tiết buồn bực ngày hôm qua.


Fitzgerald cảm thấy chỗ kia bị một bàn tay cầm lấy, mà cái tay kia là của Lưu Bình An . Hắn sợ tới mức chân tay luống cuống, cả kinh kêu lên: “Tiểu An, buông ra…… Đừng làm bậy!”


“Đừng khách khí, loại sự tình này ở quân đội thực bình thường nha. Ta sẽ cho ngươi thoải mái nga.” Nói xong dùng tay sờ loạn nơi yếu hại của người ta, làm cho Fitzgerald phải hít một ngụm khí lạnh.

Quân Bộ Phong Hậu Kế Hoạch editNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ