Chương 162: Lao tới chiến trường

4.8K 258 8
                                    

162, lao tới chiến trường

Lưu Bình An giơ súng lên còn chưa kịp bóp cò, một tiếng súng đã vang lên, thiếu nữ thét chói tai, mọi người kinh hô. Mặt đất lưu lại một bãi máu tươi, mọi người vẫn kinh hồn chưa định, mà binh lính bị trúng đạn đã tê liệt ngã xuống đất. 

Thanh niên tóc bạch kim như mị ảnh không biết từ chỗ nào chạy ra, nâng súng che trước người Aslan. 

Bị khí thế sắc bén như đao của thanh niên tóc bạch kim ép tới mức không ngừng lui về phía sau, Benjamin lập tức mệnh lệnh cho cấp dưới của mình, “Đào phạm chống lại lệnh bắt, tử hình ngay tại chỗ. Đồng phạm cũng đồng tội.” 

Bọn lính đem họng súng nhắm ngay Gavin, không khí căng thẳng giống như tên đã lên cung, tất cả mọi người ở đây không khỏi ngừng hô hấp. 

“Dừng tay!” 

Một thanh âm thuần hậu vang dội, giống như sư tử hống, xé rách không khí căng thẳng này. Nam tử cao lớn mặc quân phục màu lam đậm đi vào phòng. Cặp mắt thâm thúy làm người khác nghĩ đến biển xanh vô bờ bến, chợt lóe lên tia lửa sáng ngời, dáng người anh tuấn như ngọn núi cao sừng sững trên đại địa. 

Trên người hắn tựa hồ có một loại khí thế to lớn, làm người ta nghiêm nghị kính nể. Mọi người không tự giác nhường đường cho hắn. 

Benjamin nhìn thấy người nọ lập tức tiến lên kính một quân lễ, “Nguyên soái.” 

Brian tựa hồ không chú ý hắn, mà đem tầm mắt dừng trên người thanh niên tóc đen đang ôm thiếu nữ. Trong nháy mắt trong con ngươi thâm u kia nổi lên ôn nhu, biểu tình nghiêm túc cư nhiên có điểm trở nên mềm mại. 

Lưu Bình An nhìn hắn đến rõ ràng chấn động, nghĩ rằng: Hắn sao lại ở đây? 

Brian gật đầu với Lưu Bình An, sau đó quay đầu dùng ánh mắt lợi hại chỉ hướng Benjamin, “Benjamin * Andrew Liệt trung tướng.” 

“Có!” 

“Ngươi ở trong này làm cái gì?” 

Benjamin biết quan hệ của Brian và Lưu Bình An, cũng biết quan hệ không đơn giản của Brian cùng nhà Elvis, thế nhưng cho dù hắn là nguyên soái cũng không có quyền ngăn cản bọn họ tróc nã phạm nhân. 

“Tróc nã phạm nhân quân sự.” 

“Vậy mấy họng súng đó là chuyện gì?” 

“Bởi vì phạm nhân chống lại lệnh bắt, cho nên quyết định tử hình ngay tại chỗ.” Sau đó Benjamin còn chuyển ra điều lệ quân pháp. “Nguyên soái, ta có quyền cũng có trách nhiệm làm như vậy.” 

“Thực đáng tiếc, hiện tại ngươi không có quyền lợi này.” 

Đại khái đoán được tình huống không ổn, Benjamin sắc mặt đột nhiên biến đổi, “Nguyên soái......” 

Brian làm thủ thế, nhóm binh lính luôn canh giữ bên ngoài tràn vào đem súng và phù hiệu của Benjamin thu đi. Sau đó đeo còng tay cho hắn, áp giải hắn ra khỏi phòng bệnh. 

“Chờ một chút! Nguyên soái, ngươi không thể lạm dụng tư quyền như vậy...... Ta muốn hướng toà án quân sự chống án!” 

Quân Bộ Phong Hậu Kế Hoạch editWhere stories live. Discover now