Chương 179: Không từ biệt

841 78 6
                                    

Quân Mặc trở về lều, vẻ mặt của y không thay đổi, nhưng đôi mắt nhạt màu lại bao phủ hắc khí. Giống như mây đen che phủ trăng, trông vô cùng đáng sợ.

A Mộc nói... hắn muốn tìm Tạ Thiên Lan để từ biệt.

Đó mà là từ biệt sao?

Tạ Thiên Lan đang theo đuổi hắn, hắn có biết không?

Chắc chắn là biết, nếu không tại sao bọn họ lại ôm hôn nhau?

Sao lại trở thành thế này? Quân Mặc không biết rốt cuộc đã sai ở chỗ nào, vì sao mới mấy ngày ngắn ngủi mà A Mộc lại xa cách y như vậy.

Trở về lều, Quân Mặc thức trắng suốt đêm.

Lăng Mộc cũng suốt đêm không trở về. Quân Mặc cảm thấy mình không nên nghĩ lung tung, nhưng y lại không khống chế được bản thân.

Đêm nay Lăng Mộc đang làm gì với Tạ Thiên Lan?

Vì sao... hắn không về?

Sở Mộ Vân thật sự không hề làm gì với Tạ Thiên Lan. Tuy hắn cảm thấy không có vấn đề gì, thậm chí còn có thể giảm bớt đau đớn... nhưng điều này không phù hợp với thiết lập, không đúng với cốt truyện, nên chỉ đành cố gắng chịu đựng.

Khi hừng đông, tất cả đều kết thúc. Sở Mộ Vân như thể siêu thoát, cơ thể vô cùng mệt mỏi.

Tạ Thiên Lan vô cùng tri kỉ: "Để ta đưa ngươi đi tắm rửa?"

Sở Mộ Vân khó chịu vì cơ thể dính nhớp nên đáp: "Làm phiền rồi."

Tạ Thiên Lan tìm suối nước nóng, sau khi để Sở Mộ Vân xuống, y để tránh phiền phức mà đi ra ngoài.

Hành động dịu dàng như vậy, Sở Mộ Vân không thể không cảm kích.

Hắn tắm rửa một hồi, tuy cơ thể không còn sức lực nhưng trạng thái lại tốt hơn rất nhiều.

Sở Mộ Vân mặc đồ chỉnh tề đi ra. Tạ Thiên Lan cầm một viên thuốc, nói: "Ta thấy ngươi thiếu khí lực, chất lượng của dưỡng khí đan này không cao nhưng vẫn có chút hiệu quả."

Lời này vô cùng khách sáo. Sở Mộ Vân cũng được xem là nửa luyện đan sư, chỉ cần liếc cái đã biết. Chất lượng dưỡng khí đan này không cao ở chỗ nào? Rõ ràng là vô cùng cao, thậm chí có thể nói là hiếm có.

Tạ Thiên Lan nói như vậy là vì không muốn Sở Mộ Vân khó xử.

Nhưng sao Sở Mộ Vân có thể giả vờ không biết, hắn vội vàng xua tay: "Thứ này quá quý giá! Ta chỉ cần nghỉ ngơi vài ngày là được..."

"Nhận lấy đi, vết thương của Quân Mặc còn chưa lành. Ngươi lại không có sức lực, nếu gặp nguy hiểm thì phải làm sao?"

Sở Mộ Vân vẫn do dự.

Tạ Thiên Lan cười: "Cứ coi như là cho mượn đi. Dù sao Quân Mặc cũng rất có thiên phú luyện đan, sau này có cơ hội thì để y luyện cho ta một lò. Chuyện này đối với ta cũng không lỗ."

Y đã nói như vậy sao Sở Mộ Vân có thể từ chối, hắn vô cùng cảm động: "May mà ta gặp được Tạ công tử."

Tạ Thiên Lan vốn vô cùng đẹp, dáng vẻ hạ thấp bản thân cũng rất ôn tồn lễ độ. Khi y mỉm cười càng khiến lòng người ấm áp: "Nói gì vậy, ta mới là người vui vì có thể gặp được A Mộc."

(1-199) Phải cầu hôn với bảy nam nhân, làm sao bây giờ?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ