Chương 14: Trừng phạt sau thẩm vấn

14.9K 1.2K 113
                                    

Một đám người ồn ào mà đi theo Khôn hướng về phía tế đàn, tất cả mọi người có suy nghĩ không giống nhau. Động tác Khôn che chở Đinh Tiếu quá đáng chú ý, điều này khiến cho rất nhiều giống cái một lòng muốn gả cho Khôn làm bạn lữ của thôn trưởng tương lai đều cắn răng. Kinh vẫn luôn rất thích Khôn lúc này tâm tình cực kỳ ác liệt. Một bên là chuyện của Đinh Tiếu nghĩ đến mà sợ, một bên là chán ghét hành động Màu đá Tiếu Tiếu, một bên là cảm thấy thực chướng mắt cánh tay bảo bệ Đinh Tiếu của Khôn. Khôn chính là bạn lữ tương lai trong mộng của mình, tuy rằng y biết chuyện này không khả năng, nhưng có hi vọng cũng tốt mà. Vấn đề là hiện tại Đinh Tiếu hình như lập tức liền khác với dự đoán của mình, khiến y rất khó có thể tiếp thu.

Tâm tình Lục Hi chắc chắn là bình thản hơn so với Kinh. Y để ý nhất là vấn đề lo lắng thứ nhất của Kinh. Đương nhiên đối với hành động của Khôn y cũng có nho nhỏ hâm mộ. Có điều Lục Hi đã có người trong lòng, tuy rằng về mặt săn thú chắc chắn kém Khôn nhiều, nhưng thú nhân ngốc kia chỉ thương một mình y, hơn nữa Phong lớn lên khó coi một chút, điểm này khiến cho y rất yên tâm. Như vậy mới không giống Khôn mỗi ngày đều có thật nhiều người thương nhớ, thật không có cảm giác an toàn. Có điều Lục Hi rất nhanh liền phát hiện cảm xúc không bình thường của Kinh, tròng mắt y vừa chuyển, lập tức đã biết nguyên nhân.

"Kinh, ngươi định chán ghét Tiếu Tiếu sao?" Lục Hi kéo Kinh qua một chỗ ít người hỏi y. Dù sao hiện tại mỗi người đều tập trung ở tế đàn, sẽ không có ai chú ý đến bọn họ.

Kinh phồng lên quai hàm nói: "Nói cái gì vậy?"

Lục Hi hung hăng mà gõ đầu Kinh một cái: "Ngốc giống như heo ba thước vậy!"

Kinh ăn đau, lập tức ôm đầu ngao ngao kêu lên: "Ngươi làm gì lại đánh với mắng ta!! Tâm tình ta đang không tốt người không an ủi thì thôi! Ngươi hiện tại chỉ coi Đinh Tiếu là bằng hữu!!"

Lục Hi giơ tay lại đập cho y một cái cú: " Đồ ngốc! Tiếu Tiếu không quan trọng bằng cái ảo tưởng không bao giờ trở thành hiện thực của ngươi sao? Ngươi đã quên mỗi ngày lúc trước đều nói Tiếu Tiếu có bao nhiêu tốt, Tiếu Tiếu tương lai chắc chắn có thể gả cho một thú nhân tốt? Tại sao bây giờ người ta bất quá là được Khôn bảo vệ một chút ngươi liền ghen ghét thành như vậy, ngươi đây là tâm tính gì vậy? Bằng hữu là như vậy sao? Trái tim thực lạnh!"

Kinh lập tức bị nói cho á khẩu không trả lời được gì. Bị hai cái đả kích thêm vào Lục Hi chỉ trích khiến trong lòng y càng thêm khó chịu.

"Nhưng mà...Tiếu Tiếu cũng không nói với chúng ta y và Khôn quan hệ tốt như vậy. Nếu là nói, ta sẽ chúc phúc bọn họ." Tuy rằng khi nói chuyện vẫn đang cắn chặt răng.

Lục Hi run rẩy khóe miệng: "Ngươi cái đồ tham ăn ngu ngốc! Khi Tiếu Tiếu tới thôn, Khôn đã sớm đi ra ngoài rèn luyện! Tiếu Tiếu sao có thể nói cho chúng ta biết y và Khôn có quan hệ tốt? Y ngay cả mặt Khôn cũng chưa gặp qua được không! Lại nói, ngươi không nhìn thấy vẻ mặt bức bách của Tiếu Tiếu a?"

Kinh cẩn thận nghĩ lại một chút, sau đó vuốt vuốt cái ót cười ngốc nghếch: "Hắc hắc, ngươi xem, ta vừa thấy Khôn liền đem những cái này quên mất."

(EDIT HOÀN) NHẬT KÝ XUYÊN VIỆT SƯU TẦM MỸ THỰC - HUYỀNTempat cerita menjadi hidup. Temukan sekarang