Chương 158: Tiến vào thành Hổ Thần

3.4K 235 2
                                    

Vì mùa đông năm ngoái dự trữ lương thực sung túc, cũng có rất nhiều nhà dự trữ không ít bạch đậu và củ từ. Vì thế vào mùa xuân, nhóm giống đực lại có thể dễ dàng ít đi săn thú một chút. Xưởng miến của hiến tế đại nhân khai trương.

Kỳ thực từ khi nói qua việc làm miến với Đinh Tiếu, bọn họ liền đối với việc khi nào làm cái "xưởng miến" này tiến hành thảo luận kỹ càng một phen. Cuối cùng kết luận là vào đầu mùa xuân. Như vậy các thôn dân có thể dùng củ từ và bạch đậu còn dư lại làm miến, dù sao từ củ tới tinh bột sẽ tổn thất một ít phân lượng, thật sự không phải việc mùa đông nên làm, vì thế một cái mùa đông chỉ có thể như vậy.

Đối với loại miến mới này cũng không phải là ai cũng biết, nhưng cái này là "sáng kiến" của hiến tế, các thôn dân liền có sự tín nhiệm theo bản năng. Hơn nữa hưởng qua thịt heo hầm miến và miến thịt băm Đinh Tiếu chế tác, trong nhà còn dư lại bạch đậu và củ từ đều mang tới tiến hành gia công. Chỉ là số lượng không được nhiều lắm, thật sự là những người này đã ăn không ít củ từ và bạch đậu dự trữ, cho nên vốn dĩ đã không cất giữ nhiều như nhà Đinh Tiếu và Quỳnh, một mùa đông qua đi, chỉ còn lưu lại một phần nhỏ, mỗi một hộ thật sự không còn bao nhiêu.

Đối với công việc mới này, hiến tế rất là hứng thú. Tuy xay nghiền gì đó đều là Cát Trung chế tác, nhưng sau khi "tác phẩm thủ công" này hoàn thành cảm giác thành tựu hoàn toàn khác với cảm giác khi nàng chữa khỏi cho người bệnh. Chính xác mà nói hẳn là một loại cảm giác nhẹ nhàng sung sướng, không liên quan tới bệnh tật cùng sống chết.

Bởi vì Phong ở trong "đại đội đắp giường đất" cùng Khôn, cho nên tạm thời không có cách nào hỗ trợ khởi công xưởng miến. Lục Hi còn phải học săn thú, dựa vào lượng công việc trước mắt, hiến tế và Cát Trung liền có thể bận việc muốn chết, hiến tế cũng không cho đồ đệ hỗ trợ. Chính là Lục Hi còn phải vừa học săn thú, vừa học tập y thuật lại vừa học chữ, khiến cho thời gian càng thập phần khẩn trương, hiến tế đơn giản liền tạm thời thả y đi. Dù sao học y cũng là việc cả đời, trước mắt học săn thú vẫn là việc quan trong nhất của đám bán thú nhân ấu tể bọn họ.

Trồng trọt xong Đinh Tiếu cũng không rảnh rỗi. Mùa thu năm trước muối quá nhiều đồ ăn, đến bây giờ cũng còn thừa một phần. Ngoại trừ kim chi và củ cải cay cùng dưa chua đều tiêu diệt hết ra, rau muối khác vẫn la mau chóng phân phát ra ngoài. Hơn nữa cậu còn phải chế tác rất nhiều ngũ vị hương và tương cà ri thịt nướng, thổ ốc năm đầu đã mọc ra, khi đi học cậu cũng đã thu thập không ít.

Kết quả không đợi cậu đem dưa muối phân phát xong, Bạch trưởng lão lại xuất hiện. Nhưng lúc này hắn không mang theo học trò, mà là mang theo vị bạn lữ giống đực tộc Bạch Hổ kia của hắn.

Cuối cùng Đinh Tiếu cũng nhìn thấy chân dung "tiểu bản lữ" của Bạch trưởng lão, kết quả sau khi nhìn thấy mặt, ảo tưởng của cậu liền tan biến. Còn tưởng rằng bầu bạn của Bạch gia thật sự tinh tế xinh đẹp, kết quả cũng chỉ là hơi lùn so với Bạch trưởng lão một chút, cơ bắp cánh tay cũng tương đối cấp lực. Dù sao chính là thuộc loại bộ dạng khí chất gì đó đều rất soái khí, hoàn toàn nhìn không ra khái niệm "thụ" ở đây. Chỉ là đặt cùng với Bạch trưởng lão...ách....vẫn là có một chút chênh lệch rõ ràng. Nghe nói hắn còn nhỏ hơn Bạch trưởng lão 80 tuổi, cũng khó trách Bạch trưởng lão lại bảo bối thành như vậy. Này là chờ vài chục năm mới cưới tới tay nha! (Người suy nghĩ thực nhiều_ _!)

(EDIT HOÀN) NHẬT KÝ XUYÊN VIỆT SƯU TẦM MỸ THỰC - HUYỀNWhere stories live. Discover now