Chương 70: Say rượu nói lời thật lòng

3.2K 162 24
                                    

Ngày hôm sau, người nhà họ Tần tổ chức yến tiệc, khách đến đông đúc rộn rã.

Ngay từ sáng sớm, tiếng pháo cùng nhạc cổ liên tục vang lên chưa khi nào ngừng, đến tận khi gần đến giờ lành, khi nghe có người hô lên tân nương sắp đến, thì các khách nhân chờ đợi suốt từ nãy đến giờ dồn dập đứng lên cười đùa ào ra cửa lớn xem kịch vui.

Yến nhi nãy giờ vẫn luôn chơi đùa cùng mấy đứa trẻ nhà Tần gia, vào lúc này cũng hí hửng chạy trở về bên cạnh Chúc Vân Tuyên cùng Lương Trinh la hét: "Cha cha, con muốn đi xem tân nương."

Lương Trinh buồn cười ngắt mũi của nhóc: "Tiểu bảo bối còn biết cái gì gọi là tân nương luôn sao?"

"Biết chứ ạ!" Yến nhi hưng phấn nói: "Bái lạy thiên địa xong vào động phòng chính là tân nương!"

Lương Trinh phì cười hỏi Chúc Vân Tuyên: "Là ai dạy nó đây?"

Chúc Vân Tuyên ôm con tức giận nói: "Sao ta biết được."

Một lúc sau, một nhà ba người bọn họ cũng theo đám đông đi ra phía ngoài, ngoài cửa Tần gia lúc bấy giờ đã nhốn nháo đầy ấp người, cảnh tượng vô cùng náo nhiệt, những vị khách và bằng hữu từ phương xa đến chung vui được sắp xếp ở bên uống rượu, còn bên ngoài bày đầy tiệc để mời toàn bộ dân chúng trên đảo. hiện tại tất cả khách nhân đến đông đủ, bọn họ tụ tập ngoài cửa lớn Tần gia ngóng trông chờ mong đội ngũ rước dâu xuất hiện.

Tân nương đến từ một hòn đảo khác ở Nam Dương, cho nên đội ngũ rước dâu trước tiên sẽ đến bến tàu xuống thuyền, sau đó ngồi kiệu hoa đi đến. Lúc tiếng kèn đến gần, tân lang cưỡi đại mã rốt cuộc cũng xuất hiện ở ngã rẽ cuối đường, tiếng pháo nhất thời vang ầm đến động trời.

Chúc Vân Tuyên theo bản năng muốn giúp Yến nhi che lỗ tai lại, thế nhưng nhóc con này chẳng những không hề sợ chút nào, mà còn hưng phấn đến đỏ mặt đỏ hừng hực, khi bị đám đông phía trước ngăn trở tầm mắt liền lắc lắc người muốn leo lên cao chút để nhìn xem. Lương Trinh thấy vậy bất đắc dĩ ôm con trai rồi nâng cao nhóc lên, cho nhóc con này ngồi lên trên vai của mình.

Yến nhi cuối cùng cũng được toại nguyện, bèn trưng cặp mắt sáng lấp lánh nhìn chung quanh, tiếng cười khanh khách không ngừng vang lên.

Đội ngũ rước dâu dừng ở cửa lớn Tần gia, tân lang cao lớn tuấn tú xuống ngựa, sau đó giơ tay nắm lấy tay tân nương từ trong kiệu hoa dắt đi ra.

Tân nương mặc một bộ hỉ phục đỏ sẫm hệt như tân lang, trên đầu chỉ dùng một sợi dây đỏ đơn giản buộc thành búi tóc, gương mặt dù không trang điểm vẫn trông đến là mi thanh mục tú, đặc biệt lúc cười cực kỳ rạng rỡ. Chúc Vân Tuyên nhìn một lúc bất chợt trợn mắt hốc mồm, bởi lẽ tới tận giờ khắc này hắn mới nhận ra người tân nương đại công tử Tần gia cưới là một vị nam thê.

Từ khi Đại Diễn lập quốc đã xuất hiện thuốc sinh tử, những nơi khác ngoài Đại Diễn cũng được hưởng may, tuy nhiên hiện tượng nam thê ở Nam Dương vẫn luôn rất hiếm hoi, cho dù là ở Nam Dương hay là Đại Diễn, nam thê được cưới hỏi đàng hoàng từ xưa đến nay vẫn luôn là số ít, đừng nói chi đến Tần gia là một nhà hào phú có địa vị ở đất Nam Dương, trên thực tế lẽ ra chắc chắn sẽ lựa chọn cưới một nữ tử môn đăng hộ đối mới phải, thế nên Chúc Vân Tuyên mới lấy làm cảm thấy bất ngờ.

[EDIT] GIANG SƠN HỨA NHĨ - BẠCH GIỚI TỬ [HOÀN]Where stories live. Discover now