Chương 97: Thích Khương Tiêu

705 47 6
                                    

CHUYỂN NGỮ: TRẦM YÊN

- .-. .- -- -. --. ..- -.- .... .. -. .... -.-- . -. .-.-.- .-- --- .-. -.. .--. .-. . ... ... .-.-.- -.-. --- --

Nếu lúc đó cậu ta cũng bằng lòng nói những điều này với mình thì tốt rồi.

Khương Tiêu luôn tự nhắc nhở bản thân đừng nghĩ về chuyện quá khứ, đã hai đời rồi, hối hận hay tiếc nuối cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa.

Thế nhưng con người ta khó mà kiểm soát bộ não của mình. Anh càng cố gắng không nghĩ tới, tư duy sẽ càng chạy đi đâu đâu.

Anh nghĩ có lẽ khi đó mình rất tự ti, trong một mối quan hệ, cảm thấy tự ti là một dấu hiệu xấu. Anh thấy bản thân và Lận Thành Duật là người thuộc hai thế giới. Anh sẽ mãi mãi phải trông lên cậu ta như vậy, rất mệt mỏi.

Hiện giờ Lận Thành Duật lại sẵn lòng nói với mình những điều này. Cậu ta bước từ trên bậc thang cao xuống, nhìn qua như một người hãm sâu trong chốn hồng trần, vì tình yêu mà tình nguyện rơi vào cát bụi. Cậu ta vốn có thể không cần phải như vậy, nhưng chậm một bước mãi là chậm một bước thôi.

Để bản thân thôi nghĩ tiếp, Khương Tiêu bắt đầu dời sự chú ý. Anh dụi mắt, kéo mình về lại chuyện công việc.

Những điều đang bàn rất hữu ích. Nhắc đến chuyện kinh doanh, anh không muốn nghĩ đến tình cảm.

Ba người ngồi bên bàn đều đã, hoặc từng là nhà lãnh đạo công ty, mặc dù họ làm trong những lĩnh vực khác nhau nhưng về mặt quản lý công ty lại có nhiều điểm chung đáng thảo luận.

Khương Tiêu cũng có kinh nghiệm của bản thân, hiểu người khéo dùng người. Anh là một ông chủ, vì vậy cũng phải có trách nhiệm với các nhân viên của mình. Chưa dám nói đến những mặt khác, chỉ tính đời trước thôi thì trong mấy năm cận kề đóng cửa, cũng không có mấy công nhân viên ở nhà máy anh chủ động rời đi.

Từ cơ chế khen thưởng đến thăng chức, để Vô Hạn Ưu Tuyển phát triển đến giờ, ngoài ý tưởng và sự kiên định chịu khó của Khương Tiêu, việc ổn định cơ cấu nhân sự và tập hợp lực lượng công nhân viên chung sức tiến về phía trước cũng đóng vai trò rất quan trọng.

Khi nói đến lĩnh vực mình am hiểu, thần thái anh trở nên sáng láng.

Khương Tiêu nói gì Lận Thành Duật cũng nghiêm túc lắng nghe. Thú thực, hôm nay lòng y cũng ngổn ngang trăm mối.

Đời này ở bên Khương Tiêu lâu đến vậy, từ lớp 9 đến năm ba Đại học, sáu năm, mỗi lần y cho rằng bản thân đã hiểu Khương Tiêu lắm rồi thì ngay sau đó, y sẽ lập tức tìm thấy niềm vui bất ngờ mới toanh từ người này.

Chẳng hạn như Khương Tiêu mặc vest rất đẹp, hay là Khương Tiêu có tư duy quản lý chính xác cùng cách bồi dưỡng nhân tài của riêng mình. Trần Lãng và Từ Lượng ở phòng ký túc xá là ví dụ điển hình, so với lúc mới lên Đại học, hai người kia bây giờ đã thay đổi nghiêng trời lệch đất, đồng thời vô cùng gắn bó với Khương Tiêu.

Khương Tiêu khác với y và Phó Nhược Ngôn. Cả hai đời anh đều lăn xả từ tầng chót vươn lên, tự mình trải nghiệm và lĩnh hội kinh nghiệm xã giao cũng như kinh doanh. Mài giũa qua hai đời, anh nhìn nhận vấn đề từ một góc độ khác, để lại không ít bài học.

Tra Công Quỳ Xin Quay Lại Nhưng Tôi Chỉ Muốn Phát TàiWhere stories live. Discover now