Chương 10: Bị bại lộ chưa chồng đã có thai

18 0 0
                                    

Lúc này sắc mặt của Liễu lão phu nhân, Liễu Đại phu nhân, Tề phu nhân, Tề Thủ Tín liền thay đổi, Liễu Đại phu nhân cùng Tề phu nhân vội vàng giúp đỡ Liễu Dịch Thanh liền đi ra phía ngoài.

Những sự cố liên tiếp xảy ra, Tạ thị cả kinh có chút ngây người, cho tới giờ khắc này mới kịp phản ứng, nhất thời tức giận đầy ngực. Tề Thủ Tín này, rõ ràng cùng Vân Khanh có hôn ước, nay lại ngang nhiên cùng nữ tử khác có tư tình? Hơn nữa không phải nha hoàn của Tề Phủ, mà là thân thích của Thẩm phủ, tiểu thư Liễu gia! Đây không phải là trước mặt mọi người đánh vào mặt con gái của bà sao?

Gia đình không biết điều như vậy, đem con gái mình gả vào đó, như đưa vào hang sói, bà chỉ có một đứa con gái, không nói là phải gả vào một nhà thanh danh hiển hách, cũng phải môn đương hộ đối, thủ lễ biết sỉ.

Lần đầu tiên trong đời, Tạ thị có ý định muốn từ hôn.

Bà âm trầm nghiêm mặt nhìn thoáng qua Tề Thủ Tín, Tề Thủ Tín vội vàng tránh đi ánh mắt của bà, không dám cùng bà đối diện, liền ngay cả Tề phu nhân cũng không dám đem đôi mắt chuyển tới bên Tạ thị, ở Thẩm phủ làm khách bị bắt quả tang chuyện yêu đương vụng trộm, bọn họ sau này, làm sao dám nhìn mặt Tạ thị, nói cũng không nên lời.

Thu hồi ánh mắt phẫn hận, Tạ thị cũng không muốn trước nhiều người ồn ào, nhắc nhở các vị phu nhân kia rằng gã nam nhân đó này là con rể tương lai của bà, dù sao vị hôn phu của con gái mình làm ra chuyện như vậy, con gái cũng sẽ không có mặt mũi, sắc mặt hòa hoãn lại, mới mở miệng nói : "Đây là có chuyện gì?"

Liễu Đại phu nhân lúc này đã muốn áp chế lửa trong lòng, chỉ nghĩ đến như thế nào che dấu gièm pha này, chớp mắt, cúi đầu nhìn vết máu trên váy, đôi mắt chợt lóe sáng, oán trách nói : "Cái con bé này, thật sơ ý hết sức vậy đó, ngay cả nguyệt sự của mình khi nào đến cũng không biết, phiền các vị phu nhân, ta trở về nhất định sẽ dạy bảo nó lại cẩn thận."

Thất lễ cùng mang thai hai chuyện so với nhau, quả thực là nhỏ không thể nhỏ hơn, cho nên Liễu lão thái thái trong lòng không ngờ, cũng không còn nói cái gì.

Tạ thị tuy rằng đối Liễu Dịch Thanh ấn tượng là kém tới cực điểm, những vì mặt mũi bên ngoài cũng không muốn làm ra lớn chuyện, "Nếu là nguyệt sự đến, nên nhanh đến trong khách phòng đi, Phỉ Thúy, ngươi sai người đi tìm một bộ quần áo cho biểu tiểu thư thay, rồi đến dặn dò phòng bếp nấu canh gừng nước đường đỏ."

Nhưng trong lòng bà lại suy nghĩ khác, bà nàng nhớ rõ trước kia từng cùng Liễu Đại phu nhân nói qua khi nguyệt sự đến Vân Khanh đều đau, Liễu Đại phu nhân thực vui mừng nói Liễu Dịch Thanh, Liễu Dịch Nguyệt hai đứa con gái của bà ta thân thể rất tốt, hàng tháng tới quy luật, cũng sẽ không đau đớn giống nữ tử khác, sao hôm nay lại đột nhiên đau thành như vậy, giống như sinh non. Nghĩ đến đây, nội tâm cả kinh, lại nhìn sắc mặt Liễu Dịch Thanh, càng trở nên nghi ngờ.

"Được, được." Liễu Đại phu nhân liên tục gật đầu, ước gì nhanh chóng rời khỏi nơi này.

Đang ở lúc này, Hổ Phách từ đâi đi đến, đi theo phía sau một ông lão, tóc bạc mặt nhăn, trường bào màu xanh, Vân Khanh tò mò liếc mắt nhìn ông ta một cái, mặc dù tuổi tác cao, nhưng hai mắt quắc thước, nhìn rất có thần, không giống đại phu bình thường.

Cẩm Tú Đích NữWhere stories live. Discover now