Chương 64: Thuỷ di nương toàn thân tanh tưởi doạ Thẩm Mậu chạy

14 0 0
                                    

Trời vừa sáng, Vân Khanh liền tỉnh lại, đêm qua nghĩ chuyện của mẫu thân, nàng lăn qua lộn lại ngủ không được, thật vất vả mới ngủ được, kết quả lại nằm mơ, trong mộng việc của kiếp trước và kiếp này lẫn lộn khiến nàng phân không rõ, một hồi là mẫu thân cùng phụ thân khoác lên áo tù bị còng tay, một hồi lại là dáng vẻ Cảnh Hựu Thần nhìn nàng ôn nhu cười, một hồi lại là cảnh Vi Ngưng Tử kéo tay nàng cùng nàng đùa giỡn, hình ảnh vừa chuyển, mọi người đều biến mất, chỉ nhìn thấy Ngự Phượng Đàn tay cầm một đóa hoa, đối với nàng nở nụ cười điên đảo chúng sinh.

Nụ cười này, liền khiến nàng bừng tỉnh, mở mắt ra nhìn màn trướng bằng lụa màu xanh da trời ngây ngốc một hồi, nhớ tới giấc mộng vừa rồi, chỉ cảm thấy đầu đau dữ dội, nằm mơ thấy cha mẹ, Cảnh Hựu Thần và Vi Ngưng Tử thì thôi, cuối cùng thế nhưng còn thêm cái tên Ngự Phượng Đàn kia , nàng giơ tay vỗ cái trán hai cái, gần đây thái độ của nàng đối với hắn vẫn là lo lắng đề phòng, tinh thần khẩn trương cao độ, giống như đối với bọn người Vi Ngưng Từ.

Ngầm thở dài một hơi, Vân Khanh lại ngây ngốc một chút, liền rời giường gọi Lưu Thúy cùng Nhã Thanh tiến vào, hầu hạ nàng rửa mặt súc miệng, sau lại thay một cái váy màu tím nhạt thêu hoa lê ôm thân nâng ngực làm nổi bật cái eo nhỏ bằng lụa mỏng thêu hoa mẫu đơn, phối với một cái áo dài tay bằng lụa mỏng màu lam nhạt, bên hông buộc thắt lưng màu đồng hình đường cung (họa tiết hình tròn hình như cửa sổ), lại cột búi tóc hình đuôi ngựa, cài thêm vào cây trâm màu lục bằng bảo thạch phối với hai cái kẹp hình bươm bướm màu hồng trân châu ở trên đầu, khiến người nhìn vào có nét thanh tú như tinh linh lại mang thêm nét yêu mị.

Nàng nhìn vài lần, vừa lòng gật đầu, liền đi hướng sân viện của Tạ thị.

Thẩm Mậu do buôn bán đã thành thói quen ngủ trễ dậy sớm, Tạ thị mỗi ngày cũng đều cùng với các bà quản sự thảo luận, cho nên lúc Vân Khanh đến, hai người bọn họ đều đã thức dậy.

Thẩm Mậu thấy nữ nhi đến sớm như vậy, cười nói: "Tại sao không ngủ thêm một chút?"

"Sớm một chút đến chỗ nương, là muốn cùng cha dùng đồ ăn sáng." Vân Khanh đối với Thẩm Mậu hành lễ nói, mang theo chút nũng nịu của thiếu nữ, chọc cho Thẩm Mậu cười ha ha, "Được, vậy chúng ta một nhà ba người liền cùng nhau dùng bữa."

Vì thế Tạ thị liền gọi nha hoàn đem tất cả điểm tâm Vân Khanh thích bưng tới. Thẩm phủ bởi vì giàu có, nên chi phí về phương diện ăn ở cũng cực kỳ thooải mái, bữa sáng đồ ăn rất nhiều, có vịt thủy tinh bách vị, xôi lục khoai môn, cá đuôi phượng sốt cà, thịt cua tiểu lồng (thực ra là 1 loại nhìn như bánh bao nhưng vỏ mỏng như há cảo, lại kích thước nhỏ, thường là thịt heo nhưng trong đây có thịt cua, khi ăn trong bánh có ít nước sốt hòa cùng với thịt - cao cấp mà ngon, làm rất cong phu ), cháo gà xé sợi, canh khổ qua, đậu hủ quan âm, mật lạc, còn có mì gà lạnh xé sợi cùng với một chén chè tổ yến ngân nhĩ, đồ ăn được bày trong bộ đồ sứ, vừa làm đẹp vừa tạo thêm sức hút, khiến người ta vừa thấy liền muốn động đũa.

Ở trong phòng Tạ thị dùng đồ ăn sáng thì có vẻ thoải mái hơn, đang lúc ba người vừa ăn sáng vừa tán gẫu, bên ngoài có tiểu nha hoàn đứng sau màn nói : "Lão gia, phu nhân, đại tiểu thư, Thủy di nương lại đây thỉnh an."

Cẩm Tú Đích NữWhere stories live. Discover now