Chương 57: Biểu tỷ muội xấu xa lừa gạt không thành phải chịu thiệt

23 1 0
                                    

Thấy mày Tạ thị lại bắt đầu mang vẻ lo lắng, Vân Khanh sợ bà lo nghĩ nhiều không tốt, lập tức nói sang đề tài khác: "Đúng rồi, hôm nay báo danh con còn gặp An Tuyết Oánh nữa đó."

Tạ thị cùng Tri phủ phu nhân cũng có chút giao tình, hai bên nhìn nhau thấy cũng không tệ, cũng biết quan hệ của vị tiểu thư được tri phủ yêu chiều với Vân Khanh cũng không tệ lắm, thuận miệng nói: "Cũng rất lâu rồi không gặp nàng ấy."

Sau khi hai mẹ con nói huyên thuyên một lúc, rồi Vân Khanh liền xoay người trở về phòng.

Hai tiểu nha hoàn dìu Phi Đan bị đánh hai mươi đại bản đến, để nàng dập đầu với Vân Khanh, nhìn thấy vẻ mặt của người trước mặt tái nhợt, đầy nước mắt, Vân Khanh không đành lòng, vẫn chịu đựng cho nàng quỳ xuống dập đầu.

Phi Đan có thể làm đến đại nha hoàn, nhất định là có sở trường, nhưng nàng đơn giản như vậy, hơi dễ xúc động, quả thật là điểm trí mạng của nha hoàn, một nha hoàn lại dám trước mặt chủ tử cáo trạng chủ tử khác, tinh thần trọng nghĩa hơi quá cao rồi.

Nhưng cũng nên nói rõ một chút, con người Phi Đan không tồi, nếu ý thức được thiếu sót của bản thân, sau này vẫn có thể dùng được.

"Ngươi biết mình sai chổ nào không?" Xua tay bảo hai nha hoàn hai bên người đều lui xuống, chỉ còn lại Lưu Thúy cùng Thanh Liên ở trong phòng, Vân Khanh không nhanh không chậm nhìn nàng, mở miệng hỏi.

Chịu đựng đau đớn trên lưng, Phi Đan cúi đầu nhận sai, nói: "Nô tỳ không nên nhất thời xúc động, bị người lừa gạt, đùa giỡn, lợi dụng."

"Còn gì nữa?"

"Gặp chuyện gì trước hết phải suy nghĩ trước rồi mới làm, không thể tùy tiện được." Phi Đan tiếp tục nói.

Ánh mắt Vân Khanh nhìn chăm chú, "Còn nữa không?"

Phi Đan nửa quỳ, nửa nằm úp sấp trên mặt đất, lắc đầu không nói, Lưu Thúy nhìn bộ dáng của nàng, ngầm lắc đầu, có lẽ trước kia luôn đi theo lão phu nhân, lão phu nhân vốn là người khá dễ tính, Bích Bình bên cạnh cũng không phải là người xấu bụng, hơn nữa cha mẹ cũng có địa vị trong phủ, Phi Đan không gặp vấn đề nào quá khó.

Liếc nhìn Vân Khanh một cái, biết nàng hôm nay là muốn làm cho Phi Đan biết rõ mình đã sai chổ nào, Lưu Thúy liền nói một câu, "Phi Đan, chúng ta đều là nha hoàn của Thẩm phủ."

Phi Đan lúc này mới tỉnh ngộ, nàng là nha hoàn của Thẩm phủ, tuy theo bên cạnh lão phu nhân, nhưng lâu dài mà nói, cũng là nha hoàn của phu nhân, đại tiểu thư, tất cả đều lấy lợi ích của Thẩm phủ là quan trọng nhất, mà hôm nay nghe vài câu xúi giục của biểu tiểu thư, liền tự cho là đúng, đi tới trước mặt lão phu nhân thể hiện cái gọi là chính nghĩa, nếu đó thật sự là do đại tiểu thư làm, sau này người trong phủ sẽ nhìn nàng thế nào, một người phản bội chủ tử mình lại đi lấy lòng người bên ngoài, đó không phải ăn cây táo, rào cây sung sao? Mà các chủ tử ghét nhất chính là loại nha hoàn này, hôm nay không phải đại tiểu thư mở miệng, e rằng lão phu nhân không bán mình đi, phu nhân cũng sẽ không nhìn đến nàng nữa.

Nghĩ đến đây, nàng lập tức hiểu rõ, thành thật dập đầu nói: "Nô tỳ hiểu được, cảm tạ đại tiểu thư."

"Ngươi hiểu được là tốt rồi." Vân Khanh cười nhẹ, trong mắt toát ra vẻ hài lòng, nói như vậy Phi Đan còn có thể dạy được, nàng quay đầu nói với Thanh Liên: "Phi Đan về sau sẽ ở cùng ngươi, trên người nàng có thương tích, ngươi chiếu cố nhiều một chút."

Cẩm Tú Đích NữWhere stories live. Discover now