Chương 109: Quốc sắc vô song

13 0 0
                                    

Người này, trong lúc Vân Khanh ngủ mơ, ngẫu nhiên sẽ xuất hiện thân ảnh, bộ mặt mông lung của nam tử này.

Nhi tử của Hoàng hậu và Minh Đế - Tứ hoàng tử, Ngự Thần Hiên.

Đời trước, số lần nàng cùng Tứ hoàng tử gặp mặt có thể đếm được trên đầu ngón tay, nhưng cũng không phải là hoàn toàn không có ấn tượng, người này, chính là kẻ hạ lệnh đem cả nhà Thẩm phủ nàng tịch thu tài sản giết kẻ phạm tội, tài vật sở hữu sung nhập quốc khố tân đế, nay hắn lại một lần nữa xuất hiện tại trước mặt nàng, mà lúc này đây, lần đầu tiên gặp mặt của nàng cùng hắn, cũng là ở trong Lệ Viên của Thẩm phủ.

Thời gian cùng không gian lặp lại giao thoa, Vân Khanh tựa hồ lại nghĩ tới ngày đó nghe được lời nói phiêu đãng của Vi Ngưng Tử ở bên tai, phân không rõ tình cảnh đang diễn ra hết thảy trước mắt là đời này hay đời trước.

Mà ngồi ở phía dưới hắn, đó là Cảnh Hựu Thần một thân cẩm bào màu xanh, mang trên mặt tươi cười khéo léo, nhưng trong mắt lại đầy nịnh nọt, nhìn thấy người tiến vào thì liền nhỏ giọng, kêu: "Điện hạ, vị mới vừa vào kia, đó là nữ nhi duy nhất của Thẩm phủ."

Nghe vậy, Ngự Thần Hiên tự nhiên liếc mắt một cái liền thấy ở bên trong phần đông nữ tử mặc xanh xanh đỏ đỏ, Vân Khanh một thân trang phục trang nhã.

Chỉ là một cái liếc mắt đảo qua, đáy mắt Ngự Thần Hiên liền lóe lên một tia sáng kỳ dị, ngày ấy hắn giả trang đến Dương Châu, ở cửa hàng Thẩm gia nhìn thấy một nữ tử mang mũ sa, lúc ấy nghe được người chung quanh gọi nàng là Thẩm gia đại tiểu thư.

Chỉ thấy nữ tử hôm nay một đầu tóc mây mềm như tuyết, khuôn mặt trắng nõn như châu, mặc dù ở kinh thành đã gặp qua không biết bao nhiêu mỹ nhân, nay cô gái mặc trang phục mộc mạc, lại không giảm đi sự tao nhã trên người, cũng là cực kỳ hiếm thấy, nhưng thấy nàng sau khi đi vào, không có như các khuê tú khác đối với hắn cùng Ngự Phượng Đàn ánh mắt đều thẹn thùng, quyến rũ, hâm mộ, chỉ là cực kỳ bình tĩnh đánh giá. . . . . .

Cảnh Hựu Thần cẩn thận quan sát ánh mắt Ngự Thần Hiên, không bỏ qua đáy mắt thâm sâu kia xẹt qua một chút cực kỳ nhỏ ý thưởng thức cùng kinh diễm, nếu không phải hắn đi theo bên người Tứ hoàng tử nhiều năm, chắc cũng không thể phát hiện tia đánh giá lướt qua nháy mắt kia.

Hắn ngước mắt nhìn về phía Vân Khanh, cảm thấy ý tưởng của mình ngày ấy thật là chính xác, đối diện bỗng có tầm mắt cực kỳ sắc bén, làm cho hắn không thể không thu hồi ánh mắt, nhìn về phía Ngự Phượng Đàn.

Chỉ thấy nam tử đối diện nét mặt như vân, một đôi phượng mâu nhỏ màu rượu, nhìn không ra đến tột cùng cái gì đang ẩn sâu trong đó, lại khiến trong lòng hắn cảm thấy lạnh lẽo, Cảnh Hựu Thần tự hỏi chưa bao giờ nhìn thấu Cẩn Vương thế tử, hắn ở kinh thành là người có quyền thế, nhưng lại chưa bao giờ lạm quyền, phong lưu tùy ý, sống so với hoàng tử còn muốn tiêu sái hơn, lúc mọi người nghĩ đến hắn sẽ trở thành một gã ăn chơi trác táng, thì hắn được cử mang binh đi đánh Tây Nhung xâm chiếm, sau khi được Minh Đế phái ra nghênh chiến, bày ra mưu trí khiến không ai ngờ được, toàn thắng trở về, làm cho thế nhân đối hắn lại thay đổi cách nhìn.

Cẩm Tú Đích NữWhere stories live. Discover now