CHƯƠNG 027

1.9K 113 79
                                    

Ôn Tiểu Huy vất vả quay trở lại sàn nhảy một lần nữa, chen chúc vào đám đông để tiếp cận bóng dáng đó.

Người đàn ông ra hiệu và nói điều gì đó với người pha chế. Người pha chế lấy ra một chai rượu trong tủ, anh ta đưa tay tiếp lấy, những ngón tay mảnh khảnh của anh trông trắng trẻo và sạch sẽ lạ thường trong quầy bar âm u và lộn xộn. Cậu thật sự rất gấp muốn nhìn thấy mặt chủ nhân của bóng lưng này.

Cuối cùng cũng chen được đến bên người đó. Ôn Tiểu Huy đang định giả vờ bước tới gọi một ly rượu, ai ngờ đám anh em đang quẩy phía sau sung quá, thúc cù chỏ một cú vào lưng khiến cậu "á" một tiếng rồi lao thẳng tới, đập thẳng vào lưng người kia.

Nghe thấy một tiếng rên, Ôn Tiểu Huy tại nơi ánh sáng nhấp nháy nghĩ tới màn "hôn môi định tình", đáng tiếc thứ mà cậu hôn chính là sau ót của người đàn ông đó.

"Á, xin lỗi xin lỗi." Người huynh đệ cho cậu một thụi đó quay lại xin lỗi.

Ngay khi Ôn Tiểu Huy chuẩn bị đứng dậy, chủ nhân của tấm lưng kia liền xoay mặt qua.

Ôn Tiểu Huy đột nhiên hít một hơi.

Đệt mẹ đẹp trai quá đi! Ôn Tiểu Huy trong lòng điên cuồng gào thét.

Đó là một người đàn ông cỡ hai mươi mấy tuổi, ngũ quan tuấn lãng vô cùng, khí chất thành thục và tinh anh, mái tóc đen dày, chiếc áo polo đơn giản không che giấu được đường cong cơ ngực uốn lượn.

"Xin, xin lỗi." Ôn Tiểu Huy cảm thấy trái tim nhỏ bé của mình đang đập loạn xạ, khuôn mặt có chút nóng lên.

Người đàn ông cười dịu dàng: "Không sao, cậu không sao chứ?"

"Không sao hết." Ôn Tiểu Huy cố hết sức để tiếp lời.

Người đàn ông gật đầu, quay lại tiếp tục cùng người pha chế bàn luận về chai rượu.

Ôn Tiểu Huy vừa mở miệng đã bị xấu hổ đến sững người. Cậu có chút buồn bực, không lẽ là trai thẳng? Dù gì đây cũng không phải là gay bar. Nhưng cậu thật sự chưa từ bỏ ý định, vài nhấp rượu đã uống như thể tiếp thêm chút can đảm, với lại "đối tượng xem mắt" hôm nay lại tràn trề thất vọng, cả người sinh ra một loại dục vọng mãnh liệt muốn làm quen với người đàn ông này.

Cậu khẽ hắng một tiếng rồi ngồi vào bên cạnh người đàn ông: "Thật ngại quá, ngã trúng làm anh bị đau, để tôi mời anh một ly tạ lỗi nhé."

Người đàn ông mỉm cười: "Cậu khách sáo quá rồi, không sao đâu."

"Uống một ly đi." Ôn Tiểu Huy nhìn vào mắt anh có chút ngượng ngùng, bởi vì ánh mắt người này dường như nhất thời nhìn thấu tâm tư hèn mọn của cậu.

Người đàn ông nhướng mày cười: "Được rồi, cảm ơn." Anh ta gọi một ly rượu, Ôn Tiểu Huy cũng gọi một ly.

Ôn Tiểu Huy cầm ly rượu, cảm thấy có chút khẩn trương, bởi vì đây là lần đầu tiên gặp được một người đàn ông chuẩn khớp với lý tưởng của mình, vừa đẹp trai, lại trưởng thành, nho nhã, vóc người cũng đẹp, quá tuyệt vời rồi!

Người đàn ông giơ ly lên, ra hiệu cho Ôn Tiểu Huy chạm vào một cái.

Ôn Tiểu Huy vội vàng cầm ly rượu lên, vừa chạm vào, hai người cười với nhau. Ôn Tiểu Huy cảm thấy mình sắp say rồi.

[ĐAM MỸ - HOÀN] PHỤ GIA DI SẢN - THỦY THIÊN THỪANơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ