Chương 153: Yêu cầu.

48 0 0
                                    



Chương 153: Yêu cầu.

Tình cảnh lúc đám Đại tiểu thư này tự mình ra tay hái ngô, cùng với tự mình nấu cơm rang thức ăn, để cho rất nhiều nhân viên làm việc quay chụp cũng cười ngã trái ngã phải theo, lúc các cô nương muốn bắt cá, càng là trăm việc quẫn bách xảy ra, Trữ Vân Hoan cũng không có tham gia trận hành động này, nàng chẳng qua là đi theo Lan Cửu ở một bên nhìn buồn cười, chuyến này đi ra đoàn người tự mình mang theo đầu bếp cùng với các loại đồ dùng hàng ngày, vì vậy mỗi ngày nhìn đám người Lý Phán Phán gây ra chuyện cười, vẻ mặt bất đắc dĩ, Trữ Vân Hoan đang ở bên cạnh cười té ở trong ngực Lan Cửu.

Một tuần lễ xuống, sau khi hoàn thành nhiệm vụ mọi người không chỉ là chơi được thoải mái, quan hệ còn thân thiết hơn một ít. Lý Phán Phán từ lúc mới bắt đầu Đại tiểu thư mười ngón tay không dính nước, càng về sau giết cá nấu cơm mặt không đổi sắc nữa.

Lúc phải đi, tất cả mọi người còn vẫn như cũ không thôi, lúc ngồi xe trở lại phi trường, Trữ Vân Hoan nhìn Lý Phán Phán vốn là một bộ thiên kim đại tiểu thư ưu nhã bây giờ biến thành mặc áo sơ mi, trên chân đi dép, hai tay tay áo còn xắn lên, nón cỏ trên đỉnh đầu còn chưa ném ra, nơi nào còn nhận ra được dáng vẻ ban đầu, lại nhịn không được bật cười.

Chung quanh mấy cô nương vốn là được dạy dỗ tốt, tính tình phần lớn lại an tĩnh, yêu thích cũng hết sức cao nhã nhìn cách ăn mặc của nhau, cũng toét miệng theo. Chuyến này đi ra mỗi ngày dưới quê có chuyện bận rộn không xong, bắt đầu tất cả mọi người cảm thấy hết sức mới mẻ, hơn nữa một đám bằng hữu chung một chỗ chơi cũng hết sức vui, mặc dù có chút mệt mỏi , nhưng tất cả mọi người hăng hái mười phần, lại nơi nào có hơi sức đi hóa trang ăn mặc mình, tự nhiên thế nào thuận tiện thế nào tới.

Một người cô nương tên là Đỗ Hạ nhìn Lý Phán Phán ăn mặc một bộ cô nương thôn quê tiêu chuẩn, nhịn cười liền nói: "Phán Phán lần này đi, đoán chừng thúc thúc a di hẳn không nhận ra được, cảnh vệ ở cổng lớn sẽ phải coi nàng là thân thích dưới quê từ đâu vọt tới cửa, sẽ không để cho nàng vào cửa." Đám Đại tiểu thư này trước nhìn không dễ thân cận, nhưng thật ra thì phần lớn đều là tính tình dễ chung đụng, cũng không sai biệt lắm với Lý Phán Phán, tiêu chuẩn đại gia khuê tú, có dạy dỗ rồi lại hiền lành ôn nhu.

Đỗ gia này phải là Đỗ gia có một trong mười nghị viên lớn, gia thế cũng hết sức hiển hách, tuy nói vốn là xuất thân thương nhân, nhưng là vị Đỗ đại tiểu thư này một chút cũng nhìn không ra tới, trên người cái loại khí chất trí thức mười phần. Nếu không phải là sau khi chung sống biết tính tình nàng có chút hoạt bát sáng sủa, sợ rằng mọi người lần đầu tiên nhìn thấy dáng vẻ nàng an tĩnh sẽ bị lừa.

Mọi người nghe được lời của Đỗ Hạ, cũng đi theo ôm bụng cười, vốn dĩ đám cô nương này ngay từ đầu là che miệng cười, nhưng làm việc chân tay mấy ngày, ở dưới quê sinh sống mấy ngày, vốn lại là bằng hữu của nhau, vào lúc này buông lỏng sau nơi nào phải dùng tới dáng vẻ như ở bên ngoài, kéo cánh tay cười thành một đám.

Trữ Vân Hoan vùi ở bên người Lan Cửu, nhìn các nàng ríu ra ríu rít cũng không nhịn được cười.

Một đường vừa đi vừa nói đùa, phi cơ rất nhanh lại trở về trong đế đô. Lúc đi ra ngoài bởi vì ngồi là máy bay riêng của Lan Cửu, tự nhiên dừng cũng là dừng ở trong Lan gia, người nhà những cô nương này đã sớm đợi ở trong Lan gia, vào lúc này muốn nhận các nàng trở về, tất cả mọi người là vẫn như cũ không thôi. Rất nhiều người còn không muốn đi, vừa muốn năn nỉ Trữ Vân Hoan, thấy Lan Cửu lại không dám tới được: "Hoan Hoan, mấy ngày nữa chúng ta lại đi chơi một lần đi, chơi quá vui."

Sống lại nữ xứng - Tác giả: Mỉm cười wrWhere stories live. Discover now