Chương 14: Vì học kiến thức.

10.7K 961 1
                                    

Diêu Tư cảm thấy có chút nghẹn khuất, nhìn khúc xương trong tay đã đứt thành hai đoạn, trong lúc nhất thời cũng không biết phải làm sao? Cũng không thể lấy keo dán lại.

"Thật xin lỗi, nếu không chờ lát nữa tôi bồi thường cậu một cây khác?"

Đại Mập ngừng một chút, quay đầu lại khóc lớn tiếng hơn. Cả vườn hoa tiếng gào thét oa oa a của hắn, khuyên như thế nào đều dừng không được.

Diêu Tư khóc không ra nước mắt, quả nhiên vô luận là thời đại nào, trẻ con cũng là sinh vật đáng sợ nhất! Rốt cuộc muốn khuyên như thế nào a?

Cố tình là Đại Mập này vừa khóc, những Đại củ cải khác cũng xông tới, ánh mắt chỉ trích giống như dao đâm về phía cô.

"A, cậu ta làm heo bảo bảo khóc."

"Bảo bảo mới tới thật hư."

"Chúng ta không nên chơi với cậu ấy."

"Ừ ừ, tôi cũng không chơi với cậu ấy."

"Cậu ấy còn đoạt gậy nghiến răng của heo bảo bảo !"

"Cậu ấy chắc chắn đã đánh heo bảo bảo."

Này này này, càng nói càng thái quá rồi, con mắt nào của các người thấy tôi đánh người?

"Tôi không phải cố ý." Diêu Tư nóng nảy, "Tôi cũng không có đánh hắn."

"Gạt người, cậu rõ ràng là cố ý." Người đứng gần cô nhất, đột nhiên tiến lên một bước, một thân cơ bắp cường tráng run lên, tay chỉ ra đều sắp chọt lên mũi cô rồi, lời nói chính nghĩa chỉ trích, "Cậu không chỉ là một bảo bảo hư, mà còn là một tên lường gạt."

Diêu Tư hướng bên cạnh né tránh, phản xạ có điều kiện lấy xuống ngón tay không lễ phép của hắn, trực tiếp đứng lên giải thích, "Đã nói tôi không phải là. . . . . ." Lời còn chưa nói hết, chỉ cảm thấy dưới chân có cái gì răng rắc một tiếng giòn vang.

Cô cúi đầu vừa nhìn, chỉ thấy nửa khúc xương gãy vừa rồi còn cầm trong tay, không biết rớt xuống khi nào, vừa lúc bị cô dẫm nát bấy.

". . . . . ." Cô chỉ cảm thấy trong lòng lộp bộp rơi xuống, tiêu rồi!

Ngẩng đầu nhìn lên, quả nhiên tiếng khóc của bạn học Đại Mập đột nhiên ngừng, đang mở to mắt không dám tin nhìn chằm chằm xương cốt vỡ nát trên mặt đất.

"Đại Mập, bình tĩnh. . . . . ."

". . . . . . Oa a! ! !"

Sau đó, Đại Mập bạn học tiếng gào khóc bộc phát ra so với vừa rồi còn lớn hơn gấp mấy lần.

"Đừng. . . . . . Đừng a. . . . . ."

Cô hoảng hốt, còn không kịp phản ứng, ngay sau đó cơ bắp bảo bảo bên cạnh lại ngao ô một tiếng khóc theo. . . . . .

"Cậu khóc theo cái gì a?"

"Tay. . . . . . Tay tay. . . . . ." Cơ bắp bảo bảo vừa khóc, vừa chỉ về phía tay phải cô, "Cậu cầm đau tay của tôi."

Diêu Tư cúi đầu vừa nhìn, đệch! Vừa rồi căng thẳng, lại quên buông tay của hắn ra.

"Thật xin lỗi, thật xin lỗi!" Cô vội vàng bỏ tay ra, bất quá hắn một thân cơ bắp cường tráng như vậy, bị nắm một chút có cần thiết khóc thảm như vậy không?

[Hoàn] Tinh Tế Nam Thần Là Ba Ta - Vưu Tiền Tahanan ng mga kuwento. Tumuklas ngayon