Chương 60: Mục đích của căn cứ.

6.7K 676 5
                                    


Tiếng chuông cảnh báo càng ngày càng gấp, xem ra bọn họ đã bị phát hiện, bên ngoài truyền đến tiếng bước chân dồn dập, không đến một lát cửa đã 'rầm' một tiếng bị phá mở, mười mấy người tiến vào, trong phòng lập tức xuất hiện một loạt điểm nhắm màu đỏ, tấp tả đều tập trung trên người ba người họ. Trước mặt là một loạt vũ khí tối om.

"Hội trưởng, làm sao bây giờ?" Bách Nhất theo thói quen nhìn về phía cô.

". . . . ." Khóe miệng Diêu Tư giật giật, đầu hàng các người đồng ý không?

Đối phương căn bản không có cho bọn họ thời gian phản ứng, người đứng đầu hình như là thủ lĩnh vung tay lên, "Tiêu diệt kẻ xâm nhập!" Lập tức cô chỉ thấy trước mắt sáng lên một mảnh trắng xóa, bọn họ đã phát động vũ khí trong tay.

Đệch! Nói động thủ liền động thủ a, trong tay bọn họ còn có con tin này.

Mắt thấy đối phương sắp nổ súng, Diêu Tư cắn răng một cái, định liều mạng một phen, dù sao cũng không chết được.

Tại thời khắc mấu chốt, đột nhiên người bên cạnh vang lên một tiếng ầm lớn, một luồng điện quang phóng về phía trước, trong lúc nhất thời tia lửa vang lên bốn phía, giống như mở ra một hàng rào điện mà bổ tới thủ vệ xung quanh. Cô chỉ nghe một trận 'xèo xèo xèo' vang lên theo sau là mùi khét, những người vừa rồi còn đang giơ súng lúc này đã bị điện giật ngã xuống toàn bộ.

"Lạc Anh!" Bách Nhất đỡ lấy em gái Lạc Anh đã kiệt sức, rất rõ ràng những tia chớp kia là cô ấy phóng ra, lợi hợi nha em gái.

"Không có việc gì chứ?"

Lạc Anh lắc lắc đầu, chỉ là sắc mặt so vừa mới càng thêm trắng bệch, có chút sốt ruột nói, "Thư Thành. . . Hắn. . . Hắn cũng ở chỗ này, tôi có thể cảm giác được, hắn đang rất nguy hiểm."

"Em biết hắn đang ở đâu không?"

Cô ấy lắc lắc đầu, Bách Nhất chỉ có thể nhìn về phía cô.

"Trước rồi khỏi nơi này hãy nói." Diêu Tư nhắc nhở, rất nhanh các thủ vệ khác sẽ vây lại đây, ba người bọn cô chỉ có Lạc Anh còn có chút sức chiến đấu, nhưng cô ấy vừa tỉnh lại, vốn thể lực còn chưa khôi phục, vừa rồi lại còn dùng dị năng, nếu lại thêm một đám nữa thì cô ấy e rằng không thể chống cự được bao lâu.

Cô trực tiếp nâng Lạc Anh đã kiệt sức dậy, đang định rời đi thì nhớ tới một việc, "Từ từ, mang hắn theo!" Cô chỉ chỉ Phó tiến sĩ vẫn luôn đứng ở bên cạnh, bị lôi hệ dị năng vừa rồi dọa sợ rồi.

"Cô. . . Các người muốn làm gì?" "Phó tiến sĩ run lên, "Ta...... Thật sự không biết gì hết, hơn nữa vừa rồi các người cũng thấy đó, bọn họ căn bản không bận tâm ta, các người bắt ta cũng vô dụng."

"Vô dụng hay không, cũng không do ngươi định đoạt." Bách Nhất trực tiếp xách người theo.

các cô đi rất nhanh, Diêu Tư vừa chú ý phụ đề trên đầu người xung quanh, vừa đỡ lấy Lạc Anh đi qua mấy con đường. Cái tầng năm này lớn đến thái quá, bọn họ đã tìm qua vài nơi, nhưng vẫn không thể ra ngoài được. Cũng không thấy bất cứ tin tức hữu dụng nào liên quan đến cháu trai lớn. Tiếng cảnh báo trên đầu cũng ngày càng vang dội, ngay cả phó tiến sĩ bị Bách Nhất xách theo một đường cũng không nhịn được khuyên nhủ.

[Hoàn] Tinh Tế Nam Thần Là Ba Ta - Vưu Tiền Where stories live. Discover now