Chương 328: Đàn ông đều là kẻ lừa đảo

2.5K 96 8
                                    

Nơi tổ chức đấu thầu dự án thôn Thành Trung là phòng hội nghị cao cấp trong khách sạn bảy sao lớn nhất ở Bắc Kinh này, 20 công ty cùng tiến hành trả giá.

Lúc này, mỗi đại diện của các công ty đã lần lượt trình diện. Cũng có lẽ là bởi lúc trước Hỗ Sĩ Minh tuyên bố muốn đích thân tham dự, cho nên những công ty khác người đại diện tới, đại bộ phận đều là người đứng đầu công ty.

Mà trong đó chói mắt nhất đó là tổng giám đốc Bùi Dịch của xây dựng Tiệp Khắc.

"Bùi tổng, hân hạnh." Hỗ Sĩ Minh đi đến trước mặt Bùi Dịch, đối với anh vươn tay.

"Hỗ tổng, hân hạnh." Bùi Dịch đưa tay cùng hắn lễ phép bắt tay, hai người dáng vẻ giống như là bạn bè cũ nhiều năm không gặp, vừa thấy liền sáp lại trò chuyện một dạng.

Điều này làm cho những người âm thầm suy đoán bọn họ hai người bất hòa, lại là một trận kinh ngạc.

"Bùi tổng." Lúc này, Hỗ Minh Phỉ làm trợ lý của Hỗ Sĩ Minh tới tham dự cũng đi đến trước mặt Bùi Dịch, cười duỗi tay về phía anh.

Bùi Dịch mặt không đổi sắc, dơ tay cùng cô ta bắt một cái, chỉ một giây liền buông ra thu tay.

Hỗ Minh Phỉ trên mặt tươi cười lớn hơn một chút. Cô ta vốn là bộ dạng xinh xắn, lúc này lại được trang điểm kỹ lưỡng, nhìn giống như mỹ nhân bước ra từ trong thần thoại đi tới một dạng.

"Vẫn lại là anh tôi có biện pháp, rốt cục đem thân phận của người đàn ông này làm cho bại lộ rồi." Hỗ Minh Phỉ một bên cùng Bùi Dịch trò chuyện một bên oán thầm.

Cô rốt cuộc biết anh trai vì cái gì lại mời Bùi Dịch hợp tác. Bọn họ hai nhà từ đầu không có khả năng hợp tác, bức Bùi Dịch bại lộ thân phận mới là thật!

"Bùi Dịch, bây giờ thân phận của anh đã bại lộ, như thế những con bài khác chưa lật của anh cũng sẽ bị chúng tôi từ từ lật ra hết." Hỗ Minh Phỉ nhìn Bùi Dịch khuôn mặt tuấn tú, trên mặt tươi cười càng lúc càng lớn.

Trên mặt kia đại đại tươi cười, khiến người nào đó nhìn vào muốn mù mắt.

Đứng ở trước TV Tô tiểu thư thấy như vậy một màn, quả đấm càng thêm xiếc chặt, mà trên mặt cô tươi cười cũng là càng ngày càng sáng lạn.

Tống Trọng Hạo trốn ở cửa lén nhìn sư muội mình trên mặt tươi cười, kìm lòng không đậu run run một phen.

"Xong rồi, nên hẳn không là tức giận rồi đi?" Tống Trọng Hạo thì thầm một tiếng, nghĩ nghĩ, cầm ra điện thoại, nhắn cho đồng minh của mình một cái tin nhắn.

"Thi Thi giận rồi!"

Tống Trọng Hạo gửi tin nhắn xong, tại ngực làm dấu thánh giá, mặc niệm nói: "Tôi đã tận lực, Bùi tổng, anh tự cầu nhiều phúc đi!"

Tô Thi Thi cũng không biết Tống Trọng Hạo mờ ám, lúc này, hai mắt của cô gắt gao nhìn chăm chú nhìn người đàn ông trong màn hình TV đẹp trai đến người người oán trách.

Người như Bùi Dịch nói thế nào đi đến nơi đâu, đều là một ngôi sao lấp lánh giữa bầu trời.

Vóc người trời sinh , khuôn mặt sắc nét, một đôi mắt đào hoa thâm thúy mê người, quả thực là nam nữ già trẻ ăn hết.

CHÚ À! ĐỪNG NÊN THẾ! - Trần Mạc Tranh - QUYỂN 2Where stories live. Discover now