Chương 06: Tiểu Hoà bản nữ

40 2 0
                                    

    "Dừng xe." Mệnh lệnh của Tiểu Khanh dọa Ngọc Tường giật nảy mình, lão đại không phải là muốn giáo huấn mình chứ, hôm nay tâm trạng của lão đại vốn rất không tốt.

    Tiểu Khanh cũng không để ý tới Ngọc Tường, đứng ở ven đường trầm ngâm một chút.

Chuyến đi Tây Phong lần này, dù có cẩn thận đến đâu, lúc hồi phủ phục mệnh cũng khó thoát khỏi một trận gia pháp nặng nề. Tiểu Khanh đương nhiên là sợ, nhưng có một số việc nhất định phải làm. Nếu đã không thể tránh khỏi, vậy liền oanh oanh liệt liệt ăn một trận gia pháp thật nặng đi!

"Lão đại, không phải tối nay phải đến Lan Khảo sao?" Yến Nguyệt cảm thấy có chút kỳ lạ, chẳng lẽ sư huynh cũng giống như hắn, không muốn chạy đến Âu Dương gia sớm như vậy sao? Đến Lan Khảo rồi, chỉ cần đi thêm nửa ngày đường là đến Tây Phong.

    Rốt cuộc Tiểu Khanh cũng hạ quyết tâm: "Đi Trần Lưu."

Nếu đi Trần Lưu phải mất thêm một chặng đường dài. Nhưng tất nhiên Yến Nguyệt sẽ không phản đối. Bây giờ hắn đã được ra ngoài, nhìn ngắm xung quanh nhiều chút cũng tốt. Dù sao đây cũng là quyết định của lão đại, cho dù sau này sư phụ có trách cứ bọn hắn chạy lung tung, cũng có sư huynh gánh vác trách nhiệm.

    Trần Lưu là một thị trấn phồn hoa náo nhiệt. Lưu Khách Cư là quán trọ lớn nhất trong trấn. Hôm nay lầu ba của Lưu Khách Cư đã được một Giả lão gia ra tay hào phóng bao trọn. Giả lão gia vốn là quan văn trong triều, bây giờ đang xin nghỉ phép để về quê.

    Chưởng quỹ của Lưu Khách Cư cái gì mà chưa từng thấy qua, nhưng đoàn người của Giả lão gia này, lại khiến cho chưởng quỹ qua rất nhiều năm còn thỉnh thoảng cùng người khác nhắc tới: "Giả lão gia uy nghiêm, ra tay hào phóng không cần phải nói. Hắn không mang theo nữ quyến, chỉ mang theo ba gia đinh. Tất cả đều là những gia đinh cực phẩm vạn dặm chọn một."

    "Ba gia đinh đều ở tuổi mười bảy mười tám, anh tuấn phi phàm, dáng người kia, khí chất kia, cách nói chuyện kia đặt ở đâu cũng là nhân tài vạn dặm chọn một, như thế nào lại làm gia đinh của Giả lão gia. Theo ta thấy, Giả lão gia tuyệt đối không phải người thường."

    Giả lão gia, chính là Tiểu Khanh. Tiểu Khanh dán râu hình chữ bát, mặc một bộ trường sam bằng gấm màu nâu, thắt lưng đeo ngọc bội, chân đi ủng.

    Yến Nguyệt, Tiểu Mạc, Ngọc Tường mặc y phục màu xanh giống nhau, bên phải vạt áo của mỗi người đều có thêu hình trăng tròn, bên trong có một chữ Giả.

    Tiểu Khanh ngồi ở chỗ đó, nhìn ba sư đệ, tỏ vẻ hài lòng.

    Yến Nguyệt cười nói: "Lão gia ngài xem, bọn tiểu nhân có cần dán chút râu gì đó không, cũng cải trang một chút."

    Tiểu Mạc cảm thấy rất kỳ lạ, lão đại vẫn luôn không thích cải trang, sao bây giờ lại đeo râu. Có điều, đây cũng không phải là râu bình thường mà chính là thứ Tiểu Mạc phải phi nhanh trong năm canh giờ đến tổng đàn Thanh Thiên Lâu của Bích Lạch Thập Nhị cung cố ý đi lấy, tay nghề tuyệt đối có thể lấy giả loạn thật.

    Vì thế, bọn họ không thể không ở lại Trần Lưu thêm một ngày.

    Tiểu Khanh cười cười: "Không cần phiền các ngươi. Có điều phải nhớ kỹ, hiện giờ ta là Giả Phi Giả lão gia, các ngươi đều là gia đinh của Giả phủ. Nếu là có người nói lỡ miệng, ta tuyệt đối sẽ không khinh tha."

[Huấn văn] Phó gia kim long truyền kỳ (quyển 3): Thiếu niên duWhere stories live. Discover now