Chương 73: Mộ danh mà đến (thượng)

28 3 0
                                    

    Linh Tê thấy kim hoàn đột nhiên xuất hiện, bất đắc dĩ đành phải thu tay lui về phía sau, Ngọc Tường bị đẩy ngã xuống đất, Linh Tê lao tới muốn chụp lấy Ngọc Tường, Yến Kiệt đã mỉm cười đứng ở trước mặt: "Linh Tê."

    Linh Tê tức giận, trong lòng lại mắng Phó Tiểu Khanh cái tên khốn kiếp này, Yến Kiệt ham nữ sắc hại một sư đệ khác của ngươi trúng độc, ngươi thế mà không tẩn hắn một trận, chỉ cho hắn một cái tát liền xong việc sao.

    Tay đã rút kim nguyệt bên hông bổ về phía Yến Kiệt.

    Yến Kiệt tránh thoát kim nguyệt, đối Linh Tê bổ ra một chưởng, thuận tiện cho Ngọc Tường một cước, Ngọc Tường ai nha kêu lên một tiếng, yếu huyệt đã giải.

    Trong lòng đã thầm đếm "chiêu thứ hai".

    Ngọc Tường đứng lên, đưa tay giải mấy huyệt đạo khác của mình rồi quát lên: "Yến Kiệt, ngươi muốn ăn đòn sao, dám đá tiểu sư huynh."

    Bên này Linh Tê gần như liều mạng, tức giận liên tục đánh ra mười chiêu, Yến Kiệt vội vàng hóa giải, tranh thủ cười nói: "Kế tạm thời, tiểu sư huynh chớ trách."

    Thanh kiếm trong tay Tiểu Mạc tung bay chói mắt, dưới song chưởng công kích của Hưu phu nhân lại không hề có kẽ hở.

    "Mười chiêu rồi." Tiểu Mạc thở dài. Dường như cảm thấy công phu của Hưu phu nhân cũng không đủ nhìn.

    Hưu phu nhân hừ lạnh một tiếng, liếc mắt nhìn thấy Linh Tê toàn lực đối kháng với Yến Kiệt, mà Ngọc Tường đã đứng sang một bên vỗ vỗ bụi bặm trên người, trên mặt lộ ra một tia cười lạnh: "Xem ra Phó Tiểu Khanh dường như đã có chuẩn bị. Đáng tiếc, chỉ là cừu rơi vào miệng cọp."

    Tay lật một cái, một thanh trâm vàng theo tay vung ra, bức Tiểu Mạc nửa đường biến chiêu, biến "đâm" thành "quét".

    "Thiên hạ đệ nhất kiếm, quả thật danh bất hư truyền." Tiểu Mạc từ đáy lòng thở dài. Tuy rằng trâm vàng ngắn nhỏ, nhưng kiếm thế kinh người, một trâm này nếu đổi thành trường kiếm, Tiểu Mạc nhất định phải lui về phía sau mới có thể hóa giải.

    Trên mặt Hưu phu nhân hiện lên vẻ giận dữ, mắt lộ ra hung quang: "Hôm nay, vô luận thế nào cũng không thể giữ cho các ngươi sống." Áp sát một bước, trâm vàng đâm thẳng vào ngực Tiểu Mạc.

    Kinh Kha giết Mộ Dung Anh, không ngờ Mộ Dung Yên Nhiên lại nhào tới đỡ một kiếm, máu tươi nhuộm thấu nửa thân thể, Mộ Dung Anh cắn răng một cái, đẩy Mộ Dung Yên Nhiên ra, kiếm thứ hai của Kinh Kha xuyên qua ngực nàng.

    "Không cần phải báo thù cho ta. Ta sớm đã nói qua, lúc trước chôn ngươi, tình mẫu nữ đã hết." Trước khi Mộ Dung Anh chết vẫn không có giọt nước mắt nào dành cho nữ nhi.

    Mộ Dung Yên Nhiên nhìn Mộ Dung Anh, lại nhìn Mộ Dung Vân trong lòng Kinh Kha, rốt cục ngất đi trong vòng tay của Vũ Văn Uyển Nhiên.

    Trục Tinh nhiều lần do dự, vẫn hạ lệnh phát động tấn công. Hai mươi nữ kiếm thủ này tuy tuổi còn trẻ, nhưng đều đã luyện kiếm trên mười năm, kỹ năng liên kích vẫn rất ăn ý.

[Huấn văn] Phó gia kim long truyền kỳ (quyển 3): Thiếu niên duWhere stories live. Discover now