Chương 12: Vô Liên sư thái

26 2 0
                                    

Tây Phong là tên địa danh cách Hàng Châu hơn trăm dặm về phía tây. Ba mặt được bao quanh bởi núi, một mặt giáp biển, phong cảnh tú lệ, kinh tế phồn thịnh.

Thượng Khê là một tòa thành ở rìa Tây Phong. Quy mô tuy rằng nhỏ hơn Tây Phong một chút, nhưng tường thành được xây dựng cao, mười hai cửa thành đều mở, "nơi xa vạn dặm, binh giáp hơn trăm vạn", diễn tả hình ảnh này vô cùng sinh động.

Ngoài thành Thượng Khê mười dặm, có một ni viện tên Tử Vân, hương hoả cường thịnh, thiện nam tín nữ nối liền không dứt.

Tiểu Khanh vẫn hoá trang thành Giả lão gia như trước, mang theo Yến Nguyệt, Tiểu Mạc, Ngọc Tường cùng dòng người dâng hương, dọc theo bậc đá xanh mà lên, tiến vào chính điện.

Bốn người ra khỏi chính điện, đi về phía sau ni viện, đi qua mấy điện đường, người đã ít đi, núi xanh ngói trắng, càng lộ ra vẻ thanh u. Qua một viên môn, trước mặt là một ngôi nhà trúc xanh, bên cạnh có một ni viện nhỏ hơn một chút.

Có một khu vườn nhỏ được hàng rào bao quanh ở trước nhà trúc, vườn rau xanh um, hoa dại bên hàng rào đua nhau khoe sắc rực rỡ, quả là một bước tranh thế ngoại đào nguyên.

"Là ai?" Trong ni viện, một tiểu ni cô trẻ tuổi ra nghênh đón, nhìn thấy Tiểu Khanh, lại nhìn đám người Yến Nguyệt, có chút ngượng ngùng: "Mấy vị thí chủ, nơi này không tiếp đãi khách lạ, nếu là dâng hương thỉnh nguyện, mời đến chính điện đi."

Tiểu Khanh mỉm cười: "Nghe nói có một vị Vô Liên sư thái đức cao vọng trọng đang ở đây tĩnh tu, chúng ta là mộ danh mà đến, có lẽ sư phụ ngươi sẽ đồng ý phá lệ cho tiếp kiến cũng không chừng."

Tiểu ni cô có chút kinh ngạc: "Các ngươi làm sao biết được tục danh của sư phụ? Vậy các ngươi hãy báo tên, ta đi thông báo một tiếng."

Yến Nguyệt cười nói: "Đây là Giả Phi Giả lão gia, chúng ta là gia đinh của Giả phủ."

Tiểu ni cô nhìn Yến Nguyệt, trên mặt bay lên một đóa hồng vân: "Ta liền đi thông báo một tiếng, sư phụ có gặp các ngươi hay không, liền xem tạo hóa của các ngươi."

"Diệu Ngữ, để bọn hắn vào đi." Trong ni viện truyền đến giọng nói lạnh lùng.

Tiểu ni cô đáp vâng: "Mời mấy vị thí chủ."

Ni viện rất sạch sẽ, sàn gỗ bóng loáng, không có một hạt bụi. Một nữ tử một thân bạch y đưa lưng về phía đám người, đứng ở trước tượng Phật.

"Sư thái." Tiểu Khanh khom người hành lễ.

"Thắp hương cho Âu Dương phu nhân trước đi, lát nữa đến gặp ta!" Tĩnh Tâm sư thái lạnh lùng nói, đi vào phía sau ni viện.

"Thê tử Âu Dương Quyền, Đinh Hồng Chúc linh vị."

Trong một gian tĩnh thất phía sau ni viện, Tiểu Khanh, Tiểu Mạc, Yến Nguyệt, Ngọc Tường cung kính dâng hương, dập đầu.

Đối diện với linh vị của nương, Tiểu Mạc quỳ rạp trên mặt đất thật lâu cũng không muốn đứng dậy.

Yến Nguyệt vỗ vỗ bả vai Tiểu Mạc: "Lần này nhất định phải rửa sạch oan khuất của bá mẫu, để Âu Dương tiền bối thỉnh linh vị của bá mẫu quang minh chính đại về Âu Dương gia."

[Huấn văn] Phó gia kim long truyền kỳ (quyển 3): Thiếu niên duWhere stories live. Discover now