Chương 50: Bí ẩn thân thế (trung)

33 2 0
                                    

    "Đưa Âu Dương Uyển Nhi tới đây!" Tiểu Khanh phân phó Ngọc Kỳ.

    Ngọc Kỳ khom người, đang chuẩn bị mở cửa ra, Tiểu Khanh lại hỏi: "Yến Kiệt và Ngọc Linh đâu?"

    "Hai người bọn hắn bởi vì để Hưu phu nhân trốn thoát, vẫn luôn quỳ gối trong sân chờ bị lão đại đánh." Ngọc Kỳ cười đẩy cửa sổ phía trước ra.

    Trong sân, Yến Kiệt cùng Ngọc Linh sóng vai quỳ gối trên bãi đất trống, quần áo trên người đều bị nước mưa thấm ướt.

    "Ngươi cho rằng như vậy, ta sẽ tha cho bọn hắn sao?" Tiểu Khanh nhìn Ngọc Kỳ: "Lá gan của ngươi cũng không nhỏ, Yến Kiệt phạm sai lầm lớn như vậy, ngươi cũng dám cùng Yến Văn giấu diếm ta."

    "Lão đại." Ngọc Kỳ vén áo quỳ xuống đất: "Yến Kiệt quả thật nên phạt, đúng là Yến Văn phạt nhẹ một chút, nhưng đây đều là lỗi của tiểu đệ, là do tiểu đệ bị Trục Tinh lừa gạt, định để Yến Kiệt cùng Ngọc Linh đi Thục Trung làm việc."

    "Yến Văn phạt nhẹ Yến Kiệt hẳn là chủ ý của Yến Nguyệt đi." Tiểu Khanh nhàn nhạt cười nói: "Ngươi cướp nhận sai cái gì."

    "Vâng. Lão đại anh minh." Ngọc Kỳ bất đắc dĩ nói: "Bất quá lão đại liền tha cho Ngọc Linh đi."

    "Ngươi có biết vì sao Ngọc Linh bị phạt không?" Tiểu Khanh hừ lạnh một tiếng: "Chuyện hắn cùng Ngọc Tường dùng kiếm rộng chém Kim Lũ Y, ngươi có biết không?"

    Ngọc Kỳ ở trong lòng thở dài: "Tiểu đệ thiếu giám sát."

    "Đi đưa Âu Dương Uyển Nhi tới đây!" Tiểu Khanh biết chuyện này cũng không thể trách Ngọc Kỳ: "Truyền Tống Nam đến hầu hạ đi, ngươi đi xem Ngọc Tường, nếu sốt còn chưa hạ thì phải uống thuốc. Lại để Hồng Loan làm cho hắn một ít thức ăn."

    "Vâng." Ngọc Kỳ đi ra khỏi cửa phòng, truyền đạt mệnh lệnh của lão đại với hai hắc y nhân đang buông tay đứng hầu ngoài hiên, sau đó đi về phía phòng của Ngọc Tường.

    Ngọc Tường đúng là đang bị sốt. Hắn nằm nghiêng trên giường, cả người che kín một tầng chăn mỏng, trên mặt có chút đỏ, lại vẫn chưa ngủ. Yến Nguyệt ngồi trên ghế gấm bên giường, đang nhẹ nhàng vuốt ve đầu hắn, chậm rãi truyền nội lực.

Tiểu Mạc mặc một bộ trường sam màu đen, càng lộ ra vẻ anh tuấn, hắn đứng ở trước cửa sổ, nhìn rừng hồng bên ngoài.

"Sư huynh." Tiểu Mạc khom người hành lễ.

Ngọc Kỳ xua tay ý bảo Ngọc Tường không cần đứng lên, cũng sờ sờ trán Ngọc Tường, quả thật có chút nóng. Tiểu Mạc dời một cái ghế qua. Ngọc Kỳ ngồi xuống, bắt mạch cho Ngọc Tường.

Ngọc Tường ngoan ngoãn để sư huynh chẩn bệnh cho mình, nhẹ nhàng gối đầu lên cánh tay Yến Nguyệt.

"Dạ, có hơi chóng mặt." Ngọc Tường nhẹ giọng trả lời câu hỏi của Ngọc Kỳ.

"Mạch đập đều đặn, nhưng sao đầu lại nóng như vậy." Ngọc Kỳ giúp Ngọc Tường đặt cánh tay trở lại trong chăn, đắp kín cho hắn.

"Lão đại phân phó sắc thuốc cho ngươi." Ngọc Kỳ cười nói.

"Sắc thuốc?" Ngọc Tường sợ tới mức thiếu chút nữa bật dậy: "Sư huynh, kỳ thật ta đã đỡ nhiều rồi. Chỉ cần ngủ thêm một lát là sẽ không sao."

[Huấn văn] Phó gia kim long truyền kỳ (quyển 3): Thiếu niên duWhere stories live. Discover now