Chương 8

7.8K 189 2
                                    

Gia nhập vào viện vài ngày, hội học sinh bắt đầu tiến hành phỏng vấn, lúc này Tô Dạ mới nhớ, đến hỏi Trầm Nhạc y vào chỗ nào, vì tờ đăng ký cũng do hắn hỗ trợ điền cho nên Tô Dạ vẫn không biết y tham gia chức vụ nào .

" A , là Bí thư. "

Tô Dạ vẻ mặt hắc tuyến. Hai đứa con trai . . . đăng ký làm bí thư ?

"Uầy, Tiểu Dạ, cái biểu tình này của cậu là có ý gì, có vấn đề sao? Cậu không phải vì muốn ngắm người đẹp nên mới gia nhập hội sao? Ban bí thư là nơi có nhiều người đẹp nhất đó nha."

Tô Dạ bây giờ thầm nghĩ thật muốn lấy bình nước khoáng đang cầm trong tay đánh hắn.

"Đừng như vậy, Tiểu Dạ, cậu không thể có thành kiến với bí thư, loại năng lực này của chúng ta cũng chỉ có thể làm hậu cần, hơn nữa ai nói con trai không thể làm bí thư ?"

" Thôi. Đều phải phỏng vấn, đi thôi." Tô Dạ lười không muốn nghe người này bô bô , dù sao cũng đã đăng ký, hơn nữa là do mình nói đăng ký cùng hắn, cũng không còn biện pháp nào khác. Thế là bắt đầu tìm kiếm phòng phỏng vấn.

Tuy rằng Tô Dạ đối với hội học sinh cũng không có thái độ gì đặc biệt, tính cách y hướng nội im lặng, nhưng do y rất thông minh, cho nên những vấn đề trong phỏng vấn lần này với y mà nói dễ như một bữa ăn sáng. Kết quả y thật sự được tuyển vào, Trầm Nhạc cũng vậy .

Tiếp xúc với người của hội học sinh, Tô Dạ mới biết ở đại học này, chủ tịch hội học sinh như một vị thần, không cùng một đẳng cấp với những người khác.

Tô Dạ cười cười, anh trai với y vốn đã không cùng một đẳng cấp. Đột nhiên nghĩ tới hắn đã có bạn gái, không khỏi một trận khổ sở. Tuy ngày đó anh không chất vấn vì sao lại làm chuyện đó ở trên giường anh, nhưng hẳn trong lòng vẫn rất chán ghét mình, mà mình còn chẳng biết xấu hổ muốn dụ hoặc anh. Tô Dạ có chút không dễ chịu, người mình thích nhiều năm không thấy mình lại sống rất vui vẻ, trong khi đó mình lại khổ sở như vậy, có lẽ ngay từ đầu không nên để cho hắn biết y là đồng tính luyến ái.

Buổi tối sau khi tắt đèn, người ở ký túc xá đều lên giường ngủ, chỉ có Trầm Nhạc còn ngồi xổm trong nhà vệ sinh. Tô Dạ nằm trên giường trằn trọc, sao cũng không ngủ được. Y đã ở đây một thời gian, quân sự kỳ này vì một số nguyên nhân nên dừng lại, đến kỳ nghỉ hè kế tiếp mới thực hiện.

Vì đang ở ký túc xá , Tô Dạ không dám lấy côn thịt giả ra an ủi, nhớ lại hai ngày trước ở canteen nhìn thấy anh trai, Tô Dạ cảm thấy giống như càng hư không. Hậu huyệt thật khó chịu, thật ngứa, muốn có cái gì đó cắm vào, lấp đầy nó.

Càng muốn lại càng không thể ngủ, trong lòng cũng càng có loại xúc động này. Thế là nhẹ nhàng đứng lên, mở khóa rương, lấy côn thịt giả ra, cẩn thận giấu ở trong quần áo.

"Trầm Nhạc, cậu đã xong chưa ? " Tô Dạ nhẹ nhàng kêu người đang ở trong nhà vệ sinh.

"Chưa, cậu muốn đi sao, tớ . . . bị táo bón . . . " Tô Dạ biết bụng dạ hắn có chút không ổn định, gần đây mỗi ngày đều bị táo bón. Giục người bị táo bón là không đạo đức, có thể làm cho tâm lý người đó bị áp lực, lúc trước có bạn học đã nói với y như thế. Với lại Tô Dạ cũng không tưởng tượng được trong cái " không khí " kia mà làm chuyện này thì thật là... Tô Dạ tiếp tục nói " Không sao, cậu cứ tiếp tục đi, tớ đi nhà vệ sinh công cộng cũng được . "

Nói xong Tô Dạ ra khỏi phòng, nhớ đến lầu một có một nhà vệ sinh công cộng, cũng khá sạch sẽ. Thế là chuẩn bị đi đến đó. Đến nơi Tô Dạ nhanh chóng cởi quần, lấy côn thịt giả ra bắt đầu liếm, chỉ liếm hơi ướt, Tô Dạ không bôi trơn, liền như thế để đến miệng hậu huyệt, trực tiếp cho vào.

" Ân . . . A . " Tuy rằng biết muộn như thế hẳn sẽ không có ai đến nhà vệ sinh công cộng, nhưng Tô Dạ vẫn không dám phát ra thanh âm quá lớn .

Đem cả cái kia cắm vào hết, Tô Dạ cuối cùng cũng giảm bớt cảm giác khó chịu, bắt đầu trừu động .

" A . . . .thật . . . thoải mái . . . " Tô Dạ nhỏ giọng rên rỉ. Đem côn thịt giả đâm vào càng sâu. Mấy ngày nay nhẫn nhịn, bây giờ mới được thỏa mãn. Một bên trừu sáp một bên tự hỏi có nên mua một cái trứng rung trên hay không, sau này lúc ở ký túc xá có thể cho vào trong tự an ủi mà không bị phát hiện, động tác cũng không lớn.

Bật chế độ rung , Tô Dạ một bên động cự vật , một bên vặn vẹo thân mình, tưởng tượng anh trai đang thao mình, rồi mới cố gắng đón ý nói hùa.

" A . . . thật lớn. . . . Ân . . .anh . . . " Tô Dạ một bên động phía trước một bên cắm sâu vào hậu tuyệt , tiếng rên có chút lớn, nhưng rất nhanh bị mình tận lực ép xuống .

" A . . . Mau . . . làm em . . . . a . . . " Hậu huyệt càng lúc co rút chặt lại, Tô Dạ biết mình sắp bắn, tốc độ trừu sáp nhanh hơn " A . . .ân a . . . "

Tô Dạ đem côn thịt đưa vào nơi sâu nhất, lúc này vì đã lên đỉnh mà bắn ra, sau cao trào Tô Dạ xụi lơ ghé vào két nước phía sau , ồ ồ thở dốc . Mà đúng lúc này, cửa bị người dùng lực mở ra .

Tô Dạ ngây ngốc nhìn người trước mắt , y nhớ rõ ràng đã khóa cửa, sao bị người phá mở rồi ?! Cửa này cũng quá đát đi ! Mà người bên ngoài cũng có chút bị dọa choáng váng, nhìn cái kia còn cắm trong cơ thể Tô Dạ, ngốc lăng, lúc sau đột nhiên nở nụ cười sáng rỡ, giống như phát hiện một con mồi ngon, nhìn Tô Dạ.

Lần này đến phiên Tô Dạ bị dọa choáng váng , người này sao còn nhìn mình ! Hơn nữa không có một chút biểu tình ghê tởm nào? Một trận gió lạnh thổi qua, Tô Dạ mới nhớ đến còn chưa mặc quần, nhanh chóng đem cự vật rút ra , lúc rút ra còn phát ra một tiếng "Ba" , làm y càng thêm xấu hổ. Vội vã mặc lại quần, đỏ mặt cúi đầu chạy ra ngoài. Mà người kia lại đứng tại chỗ, nhìn Tô Dạ chạy xa mới lộ ra nụ cười đầy ý vị thâm sâu.

[Đam mỹ] Tử Dạ Tình TriềnWhere stories live. Discover now