#100. Thanh xuân màu hoa thạch thảo

34 7 3
                                    

Tên truyện: Thanh xuân màu hoa thạch thảo.
Tác giả: Nguyên Bình.
Thể loại: Lãng mạn.
Độ dài: 1 chương.
Tình trạng: Chưa hoàn.


Chào bạn,

Đầu tiên, nhìn khái quát, bạn có giọng văn mềm mại tạo cảm xúc khá tốt cho người đọc, miêu tả và diễn đạt đều ổn. Tuy nhiên, theo mình bạn mắc một vài lỗi ở phần nội dung và ở cách viết. Vì bạn có yêu cầu về văn phong và cách xây dựng nhân vật nên mình nói trọng tâm hai phần này.

Tiếp theo, nói đến văn phong bạn làm khá ổn, chọn bối cảnh Việt Nam, câu văn thuần Việt, miêu tả mềm mại, đặc tả cảm xúc nội tâm rất ổn. Câu cú được chăm chút khá ổn, tuy nhiên mình có lời khuyên nho nhỏ là đôi lúc "đơn giản thì tốt hơn", có một số câu bạn quá chăm chút nên mình cảm thấy trong những câu ấy có vài từ hơi "dư thừa".

Ví dụ ở câu: "Đột ngột và không báo trước, tiếng chuông báo động reo lên [...]".

Theo mình chỗ này, "đột ngột" đã quá đủ diễn tả cho sự bất ngờ không báo trước, cho nên "không báo trước" thật sự không cần thiết lắm. Giữ sự đơn giản cho câu văn thêm phần mềm mại và mạch lạc bạn nhé.

Cũng là lỗi đó, mình cảm thấy bạn hơi lậm vào miêu tả cảnh tan hoang, dữ dội của chiến tranh. Đọc lướt một đoạn, có thể lọc ra rất nhiều tính từ và các vế câu bạn tả về khung cảnh xung quanh. Vẫn là ý kiến cũ, giữ mọi thứ đơn giản, tối giản có thể, đừng lặp ý quá nhiều. Đúng là muốn nhấn mạnh sự khủng khiếp của khung cảnh, nhưng đừng quá lậm vào nó vì nó làm giảm đi cảm xúc và tính liền mạch của mạch truyện.

Nói thật thì về văn phong, mình không có nhiều điểm hài lòng, bạn viết khá ổn. Nhưng điểm mình mới nói, bạn có thể sửa từ từ. À, bạn nhớ lưu ý là hạn chế viết số trong viết văn.

Kế đến, về khoản xây dựng nhân vật thì đúng là có vấn đề. Có lẽ là một chương quá ngắn để mình kịp cảm nhiều và sâu sắc hơn về bất kì nhân vật nào, nên mình sẽ nói sơ những điều mình nghĩ về hai nhân vật nam nữ chính.

Nhân vật nữ chính - tức nhân vật tôi, không có gì để nói cả, đặc tả cảm xúc, suy nghĩ nội tâm đều ổn. Nhưng nhân vật nam chính, dùng từ đúng thì mình sẽ chọn từ "mờ nhạt".

Có lẽ đây là ý đồ của bạn muốn cho nhân vật này mơ mơ hồ hồ để có thể nhấn mạnh, và đẩy tình tiết về sau này. Nếu vậy thì mình vẫn khuyên bạn có thể cho một số điểm nhấn nho nhỏ cho nhân vật này.

Ví dụ, như đôi mắt xẹt qua những tia mơ hồ, hay ánh mắt hay có thể là cái siết tay, hay bóng lưng, cái vẻ mặt căng cứng. Đó là một cách để tạo điểm nhấn thu hút cho một nhân vật mà bạn muốn giữ cho bí ẩn tí. Tuy là nói vậy, nhưng bạn đã làm ổn rồi. Mình cũng kha khá có cảm tình với nhân vật này.

Bên cạnh đó, mình muốn nói thêm về thể loại bạn viết, phải nói là khá "gan" và độc khi chọn dòng văn lãng mạn trong thời chiến, vì dòng này có hai mặt, nó có thể khá độc đáo và hút độc giả nhưng nếu bạn viết xa lệch cái lịch sử, hoặc quá mờ nhạt không bám theo dòng thời gian thì nó có thể con dao hai lưỡi. Nhìn mặt bằng chung thì mình không thể nói bạn đã làm tốt ở khoản này hay chưa, vì bạn mới chỉ viết một chương. Nếu chỉ dựa với chương khởi đầu này thôi, thì mạn phép mình nói rằng bạn chưa đạt đến cái mức mà dòng văn này yêu cầu. Mở đầu còn hơi mơ hồ, tuy đúng là kiểu mở khá "thịnh" nhưng theo mình nếu bạn đã nói hai nam nữ chính quen nhau từ thời chiến, bạn vẫn nên dẫn một số chi tiết liên quan đến lịch sử. Ví dụ như, thời ấy Pháp còn lộng hành, sống trong nhà người dân như sinh sống dưới làn mưa đạn... đại loại thế. Một số chi tiết vụn vặt liên quan đến lịch sự như thế sẽ tạo thêm điểm nhấn và đạt thêm điểm cho dòng văn này nữa.

Cuối cùng, tổng kết lại văn phong của bạn khá ổn, triển khai nội dung mượt. Hướng đi và cốt truyện cần điểm sáng để không quá mờ nhạt giữa dòng văn lãng mạn. Một cây bút khá chắc, mong bài review này có thể giúp bạn hoàn thành kỹ năng viết của mình hơn nữa. Chúc bạn tiến xa trên con đường viết.

Cảm ơn bạn đã đọc bài review của mình, có gì thắc mắc bạn cứ hỏi nhé.


#Reviewer|Vy

Makani ReviewWhere stories live. Discover now