Chương 4

20.4K 1.3K 236
                                    


    Chương 4: Xuất môn gặp được cực phẩm!    

*

Người đến chính là Triệu Đại Niên.

Hắn mặc một thân y phục vải thô màu nâu, mày rậm mắt to, ngũ quan vô cùng đoan chính, trên lưng còn đeo một cái giỏ trúc, đồ ăn buổi sáng mang theo đã bán xong.

Nhìn thấy hắn, Nghiên tỷ nhảy nhảy nhót nhót nhào tới, nhón mũi chân đưa lên trái cây cầm trong tay, "Cha, cho cha ăn."

Triệu Đại Niên sờ sờ đầu nhỏ của bé, "Thật ngoan, Nghiên tỷ ăn là được rồi, cha không thích ăn cái này."

Ánh mắt của hắn trước sau đều rơi vào người Lý Uyển, thậm chí còn không nhìn thấy Lý Cẩn.

Từ lúc hắn tiến vào, gương mặt Lý Uyển cũng hiện lên ý cười.

Thần sắc Triệu Đại Niên có chút thấp thỏm, siết mười đồng tiền trong tay đưa cho Lý Uyển, "Cái này cho ngươi, để xem bệnh cho Cẩn ca nhi."

Trong lòng bàn tay đầy mồ hôi, vừa nhìn liền biết đã nắm một đường đi.

Lý Uyển lắc đầu, "Tiền của ngươi ta không dám lấy." Ngữ khí tuy không tốt, nhưng sắc mặt lại dịu dàng.

Nhìn thần sắc nàng mềm dần, cả người Triệu Đại Niên cũng trở nên hoạt bát, khóe miệng nhếch lên hết cỡ, "Kiếm tiền chính là để cho ngươi."

Đột nhiên không kịp chuẩn bị mà gặp một gương mặt mới, Lý Cẩn nhịn không được sờ sờ chóp mũi, cười hì hì liếc mắt nhìn Lý Uyển một cái, "Tỷ, đây chính là tỷ phu?"

*tỷ phu = anh rể

Lý Uyển hiện lên nét e thẹn khó nhận ra gật đầu một cái.

Triệu Đại Niên bị một âm thanh đột nhiên xuất hiện làm sợ hết hồn, quay phắt đầu lại, lúc này mới phát hiện Thần ca nhi cùng Cẩn ca nhi đang đứng ở cửa phòng bếp, tiếng 'tỷ phu' kia chính là Cẩn ca nhi gọi.

Hắn trợn to mắt, đáy lòng tràn đầy khiếp sợ.

Nghiên tỷ thôi cong môi cười, kéo kéo ống tay áo cha bé, "Cha không sợ, cữu cữu là cữu cữu thật."

Lý Cẩn cười nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ bé hồng hồng của Nghiên tỷ, trêu ghẹo nói: "Chẳng lẽ còn có cữu cữu giả?"

Mặt hắn tươi sáng, sống mũi thẳng, đôi mắt như loại đá quý màu đen tốt nhất, khi còn không biết nói chuyện trông rất dễ nhìn, lúc này đáy mắt đã có thần thái, rất giống thần tiên trên trời rơi xuống, Nghiên tỷ nhìn đến xém ngốc.

Không nghĩ tới sinh thời còn có thể nghe tiếng 'tỷ phu' này của Lý Cẩn, tinh thần Triệu Đại Niên đột nhiên rung lên. Hắn biết Lý Uyển có bao nhiêu yêu thương đệ đệ này, đáy lòng cũng vui vẻ không thôi, "Khỏe là tốt rồi."

Lý Uyển nhìn sắc trời một chút, lên tiếng nhắc nhở: "Ngươi nhanh đi về đi, sắc trời không còn sớm, ta lại ở lại một đêm, chờ Cẩn ca nhi hoàn toàn khỏi lại quay về."

Triệu Đại Niên đáp một tiếng, "Vậy ta mang hài tử về trước đi."

Nghiên tỷ nghe nói như thế vội vã buông lỏng tay ôm đùi lớn cha ra, quay người chạy về phía Lý Uyển, "Nương, con không đi, con cùng nương cùng cữu cữu ở cùng nhau."

[Đam mỹ - Hoàn] Tiểu phu lang của Vân thợ sănWhere stories live. Discover now