Chương 74

10.1K 587 155
                                    

Chương 74: Bọn họ có chút lạ!

Nghe được tiếng gõ cửa, Lý Cẩn đi về phía ấy.

Cổng bên ngoài kỳ thực là nửa mở, gõ cửa thuần túy chỉ là theo lễ phép. Người nông gia đều giống nhau, đều đứng ở cửa gọi một tiếng rồi mới trực tiếp tiến vào, người gõ cửa như vậy cũng không nhiều.

Đáy lòng Lý Cẩn hồi hộp, chẳng lẽ là Triệu Đại Niên? Mấy lần trước đến đây, Triệu Đại Niên đều sẽ gõ cửa trước một tiếng. Đi tới cửa, Lý Cẩn thấy trước tiên chính là khuôn mặt nhỏ nhắn của Vương Tiểu Miêu.

Từ ngày nghe thấy y bị Vương Tuấn tát một cái, Lý Cẩn còn chưa từng nhìn thấy y, đột nhiên gặp như thế nên ánh mắt y chợt lóe một vệt kinh ngạc. Vương Tiểu Miêu gần đây được ăn uống thoải mái nên khuôn mặt nhỏ nhắn càng xinh đẹp hơn. Chớ nhìn y lớn lên xinh xắn mà lầm, thực chất chính là người có năng lực, y cũng đồng dạng dựa vào hái sơn mai kiếm được không ít tiền, mặc dù là Lý Khôn giúp y đem bán, nhưng những đồng tiền đó y lại nhét toàn bộ cho a mỗ mình.

Trước đây y vẫn luôn không thích Lý Cẩn, cảm thấy Lý Cẩn là người làm phiền lòng ca ca mình. Hiện tại bởi vì cuộc sống trong nhà Lý Cẩn càng ngày càng tốt, tâm tình y đối với Lý Cẩn bỗng phức tạp. Hôm nay khi đang đi trên đường thì gặp Cố Tử Hoa hỏi đường y, thấy hắn không giống người xấu, Vương Tiểu Miêu liền dẫn hắn đến đây.

Nhìn thấy Lý Cẩn, vẻ mặt Vương Tiểu Miêu có chút không được tự nhiên, y quay đầu đối Cố Tử Hoa nói, "Ngươi muốn tìm chính là nhà hắn phải không? Hắn chính là Lý Cẩn."

Lúc này Lý Cẩn mới nhìn thấy phía sau y còn có một người.

Cố Tử Hoa một thân áo bào màu trắng, vóc người thon dài, ngũ quan tuấn mỹ, thần sắc cũng rất nhạt, đứng trong tiểu viện hoàn toàn không hòa hợp. Hắn đối Vương Tiểu Miêu gật đầu, "Đã làm phiền ngươi, đây là một chút thù lao."

Cố Tử Hoa từ trong lòng lấy ra một khối bạc vụn đưa cho Vương Tiểu Miêu.

Vương Tiểu Miêu ngẩn người, hai má đột nhiên đỏ lên, "Ngươi có ý gì?"

Cố Tử Hoa hơi run run, trên người hắn chỉ có một khối bạc vụn, nên liền lấy cả ngọc bội trên người xuống, "Ta đi gấp, không mang bao nhiêu tiền."

Không giải thích còn tốt, nghe xong lời giải thích của hắn, Vương Tiểu Miêu giận đến tóc gáy cũng dựng lên. Y đưa tay quơ sạch bạc trong tay hắn xuống, xấu hổ nói, "Nhà ta có nghèo cũng không đến nỗi tham chút tiện nghi nhỏ này, ai muốn bạc của ngươi!"

Nói xong nghểnh cổ lên, hung hăng trừng Cố Tử Hoa.

Cố Tử Ngọc nghe thấy động tĩnh của bọn họ cũng đi ra.

Cố Tử Ngọc bật cười lắc đầu, vỗ đầu A Phúc một cái, A Phúc lanh lợi nhặt bạc lên, nhét vào trong ngực của mình.

Cố Tử Ngọc giật giật khóe miệng. Hắn đối Vương Tiểu Miêu nói, "Vị huynh đệ này, thực sự là xin lỗi, ca của ta tuyệt đối không có ý nhục nhã ngươi. Hắn là thương nhân, hết thảy thương nhân đều có thói xấu, xung quanh đều là một đám người có bạc mới làm việc, cho nên hắn mới có tật xấu này, chứ bản thân không có ác ý. Ngươi nếu như không muốn, ta liền thay ca ta cảm tạ ngươi, hắn thật ra là không biết làm thế nào để cảm tạ ngươi nên mới lấy bạc ra."

[Đam mỹ - Hoàn] Tiểu phu lang của Vân thợ sănNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ