Chương 31: Hỗn chiến

4.5K 352 43
                                    

"Không có địch nhân vĩnh viễn, chỉ có lợi ích vĩnh viễn." Địch Cảnh đạm nhiên nói, đối lập với Trương Diêu Phong đang nhảy nhót lung tung.

Kỷ Gia Duyệt mặt mày ủ ê: "Nói vậy không sai, nhưng ích lợi như nhau, hợp tác với bạn bè, hợp tác với người xa lạ, hợp tác với một người thanh danh xấu, khác biệt này có thể to lắm."

La Thành thanh danh xấu đen mặt, không nói một lời.

Địch Cảnh đứng lên, Husky nghe tin lập tức hành động, lập tức mang xích lên.

"Lúc này, chỉ có thể dựa vào mị lực nhân cách của chúng ta."

Trương Diêu Phong cười nhạo một tiếng: "Nếu chúng ta có thứ này, còn có thể lạc trôi đến ngày hôm nay sao?"

Bàn Tử cười đến thực đáng khinh: "Không nói cái khác, nhưng cái này tôi lại có ý tưởng."

Trương Diêu Phong hất hắn ra, đuổi theo Địch Cảnh ra ngoài: "Cậu đi đâu?"

"Tìm Diệp Sùng Tuyết."

"Mỹ nhân số một Hoa Đại à." Trương Diêu Phong cảm thán một tiếng, bỗng cảm thấy không thích hợp, sốt ruột hỏi: "Cậu tìm cô ta làm gì?"

"Phát huy mị lực nhân cách của tôi."

Lúc này, quang não của La Thành vang lên.

Địch Cảnh dừng chân lại, ung dung quay đầu: "Tôi đoán, có người tìm sự hợp tác."

La Thành tức giận mở quang não, vừa thấy tên người, sắc mặt càng thêm khó ở.

"Ai?" Trương Diêu Phong thấy thế vội hỏi.

La Thành lạnh lùng nói: "Christine."

"Thời điểm mẫn cảm này, hắn tìm tới La Thành... Thật đúng có chút ý vị sâu xa. Nghe đi." Địch Cảnh nói.

La Thành hừ một tiếng, bày ra một khuôn mặt không kiễn nhẫn nghênh đón Christine đang cười ha hả.

"La." Christine nhìn qua trông thực hữu hảo, "Đã nghe về chế độ thi đấu mới chưa?"

La Thành trợn trắng mắt, ý tứ không cần nói cũng biết.

Christine coi như không thấy, nói thẳng vào vấn đề: "13 đội ngũ, 98 người, cấp bậc tinh thần lực đều trên cấp A, sẽ phát sinh chuyện gì chẳng ai đoán được, không bằng chúng ta liên thủ thanh trừ bọn họ, sau đó hai người chúng ta lại quyết đấu riêng?"

"Ngượng ngùng, tao không có hứng thú!" La Thành dứt khoát cự tuyệt.

"Đừng nói chắc chắn như vậy." Christine cười cười, "Mày hẳn đã rõ tình cảnh của mình, khó mà trụ được đến cuối, tao không muốn mất đi một đối thủ như mày nha..."

Lời chưa nói xong, La Thành đã bang một tiếng mà ngắt quang não.

Đến bây giờ Diệp Tố mới miễn cưỡng hiểu chút quy tắc, khó hiểu nói: "Tôi cảm thấy Christine nói vậy vẫn có điểm đạo lý, không suy xét hợp tác sao?"

"Cậu nói vậy bởi cậu không hiểu cách Christine làm người." Trương Diêu Phong thấm thía vỗ vỗ vai Diệp Tố, "Thiếu niên nông thôn, cậu vẫn quá đơn thuần."

[Edit] Sau vực thẳm là một cánh đồng hoa - Diệp Trần NiênWhere stories live. Discover now